Đến một ngày nào đó, em muốn nhìn xem, anh phải lấy bộ dạng thế nào để cầu xin em.
***
Tân Đồng ngơ ngẩn nhìnchằm chằm trần nhà, rồi nhìn qua cửa sổ, tấm rèm không dày, ánh nắngsáng sớm ương ngạnh len lỏi vào, ý đồ xuyên thấu tấm rèm mỏng.
Cô nhớ lại đêm qua, ĐồngDao đi rồi, cô lên tinh thần hồi lâu, rốt cuộc lấy hết can đảm ở trướcmặt Lệ Đông Nhất hạ tầm mắt, mở miệng, “Lệ tổng, để sau này không phảitạo thành hiểu lầm không cần thiết, chúng ta…”
Lệ Đông Nhất giơ tay ngăn lại, cắt ngang lời cô, “Trời lạnh lắm, em mau lên nhà đi, tôi còn có chút chuyện gấp.”
Tân Đồng nghẹn họng, nhìn Lệ Đông Nhất ba chân bốn cẳng đi về xe, tư thế gọn gàng lưu loát mở cửa xe, sau đó, chẳng mấy chốc người đã lên xe, lái đi mất.
Bóng dáng của anh thoạt nhìn có vẻ như đang chạy trối chết.
Còn cô, thì lại có ảo giác đại loại như chuyện lớn hóa nhỏ.
Cô lên nhà trong trạng thái thất thần, Đồng Dao như mới vừa thoát khỏi cõi mộng, hai bên mặt hình như có hơi sưng đỏ.
“Mau mau, nhéo mình thử xem.” Đồng Dao đưa mặt lại gần.
Tân Đồng không vui đẩy mặt cô đi, ngồi lên sô pha, thở dài thật dài.
Một lát sau hình như nhớra gì đó, bước nhanh vào nhà vệ sinh, vặn một ca nước lớn, đổ ào ào rarửa miệng, rồi kéo khăn lau miệng thật mạnh.
Giọng điệu Đồng Dao ỉu xìu, “Tân Đồng à, rốt cuộc người trong lòng cậu là ai?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989202/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.