Nhà họ Tân có hai cánh đồng hoa, một lớn một nhỏ, cách nhà không xa lắm.Lệ Đông Nhất mang găng tay, một tay cầm lấy tay Tân Đồng, tay còn lại cắm vào túi quần.
Đi giữa cánh đồng hoa ấm áp, không giống như ở nhà, thậm chí còn ấm hơn.
Nhà lồng cuối cánh đồng có kê một cái giường nhỏ, còn có hai cái ghế.
“Đôi lúc ba ở lại chỗ này nghỉ ngơi.” Tân Đồng kéo Lệ Đông Nhất ngồi xuống, “Em và Niên Niên trước kia cũng rất thích đến đây chơi.”
Lệ Đông Nhất nhìn xung quanh một chút, “Nơi này được lắm.”
“Tất nhiên rồi,” Tân Đồng rất tự hào, “trước kia ba từng học đại học nông nghiệp, sau khi tốt nghiệp liền về quê, rồi bắt đầu chăm sóc những hoa cỏ này, ông rất có kỹ thuật, điều kiện nơi này cũng không tệ.” Cô tiện tay ngắt một nhánh cúc Phi Châu, màu hồng nhạt đều đều, nhụy hoa màu vàng óng ánh vụn vặt, trông rất đẹp.
“Hình như anh chưa từng tặng hoa cho em.” Lệ Đông Nhất đón lấy bông hoa nho nhỏ, đặt trong lòng bàn tay.
Tân Đồng cười cười, “Em có thiếu gì hoa.”
“Sao giống được.” Lệ Đông Nhất cụp mắt nhìn cô, cho đến khi Tân Đồng cảm thấy sờ sợ, cô vội vàng đổi đề tài.
“Hay là chúng ta về nhà đi, có thể Nam Hợp đang tìm em.” Cô rướn người, lại bị Lệ Đông Nhất kéo giữ, giam chặt vào lồng ngực, tì cằm lên đỉnh đầu cô, “Ở đây cùng anh một lát, chỗ Nam Hợp có Niên Niên rồi mà, hơn nữa, ban ngày nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989122/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.