Trận tuyết đầu mùa đông năm nay rơi xuống Dung Trấn, tuyết rơi nhiều thật nhiều được mấy ngày lại dừng.
Nhiệt độ tăng lên lại vài độ, nhưng trời vẫn lạnh.
Nhà nhà cũng sắp tấtniên, ngoại trừ chuẩn bị ăn tết thì không làm gì khác, mỗi buổi sáng hầu như đều vùi mình trong ổ chăn ấm áp. Bên ngoài ngoại trừ tiếng còi hơixình xịch thì đều yên tĩnh.
Khoảng tám chín giờ sáng mới dần náo nhiệt hơn.
“Là Đồng Đồng dẫn bạn trai về à?”
“Hình như đúng đó, sáng sớm tôi đã thấy chiếc xe này đậu ở đây rồi?”
Chiếc xe màu đen đỗ trước cửa nhà Tân Chí, trên mặt đường phía sau còn có hai vết bánh xe lờ mờ.
Chỗ này đang bàn tán, cửa nhà Tân Chí từ từ mở ra, một cái đầu nhỏ thò ra, cả người mặc chiếc áolông màu đỏ, mặt mày hớn hở nhìn ra bên ngoài.
“Này, con cái nhà ai vậy? Trông thật sáng sủa.”
“Tôi nhớ mấy hôm trước ông Tân có nhắc tới…”
Đang lúc nói chuyện thì Tân Đồng bước ra.
“Nam Hợp, mau vào nhà đicon, bên ngoài lạnh lắm.” Tân Đồng bế anh bạn nhỏ lên, thấy mấy chòm xóm đứng ở ngoài cửa, “Chào chú thím, chú thím vào nhà ngồi đi ạ?” Dứt lời, cô ngồi xổm xuống kéo mũ lại cho Nam Hợp, “Nam Hợp, mau chào đi con.”
Anh bạn nhỏ ngoan ngoãn chào hỏi, lại được khen một hồi.
Cửa nhà vì vậy mà mở rộng ra, tốp năm tốp ba hàng xóm tò mò không ngừng đi vào.
Thế là Lệ Đông Nhất đứngdậy, mời thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989126/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.