Quỳnh nhìn theo lưng áo lấm tấm ướt của người hình như vừa dùng một câumệnh lệnh thức để “rủ” cô đi uống nước sau giờ làm việc, tự hỏi cái gìđã làm anh ta đổ mồ hôi nhiều như thế, đợt chạy nước rút từ tầng sáuxuống đây hay là nỗi giận dữ mà anh ta rõ ràng vừa cố nuốt xuống. Cô nghĩ ngợithêm một giây rồi mới quyết định không từ chối “lời mời” cộc và xẵngchưa từng thấy đó. Lúc đầu giờ chiều, khi theo Đăng đi dọc hành langvắng dẫn tới phòng họp trống, cô đã hiểu rõ trạng thái mà người Anhthường dùng thành ngữ “have butterflies in stomach” để miêu tả. Bây giờ, khi theo anh ta băng ngang con đường vun vút xe cộ, một lần nữa cô lạithấy bụng mình cuộn lên từng cơn nhoi nhói.
Không, Đăng dù có cư xử khó lường và… đẹp trai đến mấy cũng không thểgieo rắc cho Quỳnh cảm giác bất an tới mức gần như hoảng loạn thế này.Chính những bóng xe đủ màu loang loáng lướt nhanh trong nắng chiều chiếu xiên, nhiều lúc như chực lao thẳng vào người ta, mới là nguyên nhânkhiến đàn bướm đập cánh loạn xạ trong dạ dày cô. Có lẽ những con bướm vô hình ấy sẽ còn nháo nhác hơn nữa, nếu Quỳnh biết trong dòng phương tiện đang phóng mà chẳng thèm kiêng nể gì vạch ngựa vằn không có đèn tínhiệu đi kèm kia, có một chiếc ô tô vừa giảm tốc độ để người ngồi sau tay lái nhìn hút theo Đăng và cô.
Quán cà phê nhỏ nhưng được thiết kế hợp lý, nội thất trang trí không cógì đặc biệt nhưng không gian mát mẻ và khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-em-lan-nua/3247552/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.