Đăng chỉ gật đầu rồi đi thẳng về bàn. Anh chẳng còn hứng thú gì vớichuyện cứ phải lặp đi lặp lại lời nhắc nhở dành cho cô nhân viên yếu kém nhất phòng này nữa. Cúc Anh là cháu ruột của một vị “khai báo côngthần” trong toà soạn. Cô học khoa ngoại ngữ của một trường dân lập lắmtai tiếng. Trong nhiều trường hợp, tấm bằng tốt nghiệp loại khá củatrường này chỉ có tác dụng chứng minh rằng người được cấp bằng đã đóngtiền- gồm cả những khoản chính thức và không chính thức- đầy đủ trong vòng bốn năm chứ không phản ánh chính xác trình độ của họ. Vào làm từ năm ngoái, mặc dù đã được anh cùng nhữngngười khác chỉ dẫn, kèm cặp hết sức nhiệt tình và nghiêm khắc, Cúc Anhvẫn không tiến bộ là bao. Việc toà soạn phải tuyển thêm một biên dịchviên làm việc toàn thời gian giữa lúc tình hình doanh thu từ quảng cáođang sụt giảm do suy thoái kinh tế cũng xuất phát từ năng lực trời ơiđất hỡi của cô nàng.
Vừa xếp tài liệu giấy tờ vào cặp, Đăng vừa thầm đếm trong đầu nhữngnhược điểm của Cúc Anh. Dịch ẩu, dịch sai, xào xáo bài dịch của dânmạng, không có tinh thần trách nhiệm, không biết tiếp thu và rút kinhnghiệm, ăn nói bộp chộp vô duyên…, đôi khi Đăng tự hỏi tại sao mình vẫngiữ được thái độ điềm đạm đến vậy với dạng nhân viên 3D* như cô gái này. Chợt một tờ giấy gấp đôi là lạ rơi ra từ xấp tài liệu dưới cùng cắt đứt mạch kể tội trong tâm tưởng của anh. Mới chỉ mở ra đọc lướt được dòngđầu, Đăng đã ngẩng phắt lên, hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-em-lan-nua/3247551/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.