Một ngày làm việc mệt mỏi cuối cùng cũng kết thúc. Đăng rời cuộc họpgiao ban cuối giờ sớm hơn mọi người. Những lời khen mà cấp trên dành cho nhóm tin quốc tế tuy rất dè sẻn nhưng cũng khiến anh cảm thấy dễ chịuđôi chút. Hôm nay có lẽ là một trong những ngày nhóm anh chịu sức ép lớn nhất kể từ đầu năm. Vừa phải chạy đua với thời gian để lên bài, vừaphải điều tiết thứ tự và độ dài các bài sao cho phù hợp với tình hìnhbài vở chung, lại còn phải đảm bảo độ chính xác và trung lập của từ ngữtrong những bài liên quan đến biến cố chính trị khá nhạy cảm của nướclớn láng giềng, ngay cả người đã quá quen với nhịp độ công việc khẩntrương như anh cũng muốn phát điên. Đám nhân viên trong phòng thì khỏinói, người nào người nấy căng thẳng đến bơ phờ, thậm chí còn không đủsức để kêu ca hay than thở lời nào. Nghĩ đến đây, Đăng tự nhiên nhănmặt. Trong hoàn cảnh bận rộn bù đầu như vậy, khi tất cả đều dán mắt vào màn hình máy tính với vẻnghiêm trọng giống hệt nhau như vậy, thật khó để đoán xem ai đang nghĩgì!
Trước khi đầu óc Đăng kịp lan man thêm, Điệp đã đuổi kịp anh bằng bước chân dứt khoát và mùi nước hoa cổ điển của chị.
- Sếp khen hơi xách mé nhỉ! – chị nhìn anh ái ngại nhưng vẫn cố mỉm cười.
Phải mất một giây Đăng mới hiểu chị đang nói về chuyện gì. Trong cuộchọp vừa rồi, phó tổng biên tập khen nhóm tin quốc tế với giọng khá miễncưỡng. Nếu chỉ nghe một cách hời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-em-lan-nua/3247550/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.