Anh chàng phục vụ quay lại thật đúng lúc. Hành động nghiêng người đưa đồ uống mà anh ta thực hiện với vẻ lễ phép hơi thái quá đã tránh cho haivị khách một khoảnh khắc khó xử khi bắt gặp ánh mắt của nhau. Khi táchcà phê bốc khói và ly nước quả có cắm ống hút uốn hình trái tim đã nằmyên trên bàn còn người mang chúng đến đã đứng yên ở góc tường đằng xa,Quỳnh dường như vẫn chưa giữ yên được những ngón tay. Hai lần cô địnhcầm cốc nước quả lên uống nhưng bàn tay chỉ lập cập chạm vào lớp thuỷtinh lấm tấm hơi nước rồi lại lập cập buông ra. Lần thứ ba, cô mới chỉgiơ tay lên, Đăng đã đẩy chiếc cốc về phía cô, nhưng anh không đẩy cốcnước quả sáng màu mát lạnh mà là cốc cà phê sẫm màu vẫn còn ấm sực. Cólẽ một thứ toả hơi nóng và hương thơm nồng đượm như cốc cà phê mới chính là thứ Quỳnh cần. Cô nhanh chóng ổn định tinh thần và cuối cùng cũngthực sự lưu ý đến tờ giấy trên bàn. Đăng chỉ chờ có vậy, anh đẩy nó thêm một chút về phía cô, nói nhỏ:
- Em cất đi. Tôi không cần đâu.
- Em cũng nghĩ là anh không cần. Nhưng mà em…
- Em khái tính, tôi biết – Đăng thoáng mỉm cười, không thể không nhớ vềvẻ mặt của cô trước đây, khi nói câu “nhưng mà em ngại” để từ chối ngồisau xe anh – Nhưng không cần phải rạch ròi đến mức làm giấy nợ như thế.
Quỳnh đáp lại thái độ ấm áp và êm dịu đến khó tin của Đăng bằng một nétmỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-em-lan-nua/3247553/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.