Ở bên phòng của Như, Thanh đã đợi sẵn ở đó. Như và hai người ngồi uống trà trò chuyện.
- Uyên sao rồi? Chuyến đi có vui không?
- Trang đi rồi. Bọn chị lên đó chơi vài ngày thì em ấy đi. Uyên chắc là buồn lắm. Tuy nói là ra ngoài nghỉ ngơi nhưng em ấy cũng chả được nghỉ bao nhiêu. Lo lên thăm Trang, làm đám tang cho em ấy xong lại lo đưa chị về nhà thăm nhà. Chị biết là có việc nên cố tình để em ấy nghỉ ngơi rồi gặp các em nói chuyện, chị không muốn Uyên phải suy nghĩ thêm chuyện gì nữa.
- Dạ, Trang đi có nhẹ nhàng không?
- Rất nhẹ, em ấy đàn hát cho bọn chị nghe. Những lời nhạc như nói lên cuộc đời em ấy. Bọn chị còn tổ chức đám cưới cho thầy Nam với em ấy nữa. Lúc em ấy hát xong khúc nhạc thì ra đi. Nhìn em ấy như đang ngủ một giấc ngủ thật ngon vậy.
- Cũng may là cuối đời, Trang cũng được hạnh phúc.
Thanh biết Trang mất là chuyện sớm muộn. Nghe Như kể về cái chết nhẹ nhàng của cô, Thanh cũng thấy an lòng. Cô rất lo, Trang không đợi được đến lúc gặp Uyên, thì Uyên sẽ day dứt suốt đời. Cũng may ông trời rủ lòng thương mà cho họ gặp nhau lần cuối. Cô đã nắm sơ sơ về chuyến đi vừa rồi của hai người. Giờ phải nói tình hình ở phủ cho Như.
- Bọn chị đi, em nghe lời chị, dặn dò người làm vệ sinh khử khuẩn cẩn thận cho Uyên nên tất cả đều tin hai người ra ngoài để chữa bệnh. Phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451465/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.