Ông ta bị Uyên nói thế thì xầm mặt lại.- Cô muốn nói gì thì nói thẳng ra.
- Được, vậy tôi nói thẳng luôn. Tôi biết cậu Tư sẽ không dễ gì để mợ Năm đẻ ra đứa con kia. Với địa vị và danh dự, cậu ta sẽ không để bản thân có một đứa con tật nguyền vì ảnh hưởng của người mẹ hút cần sa. Nói xem, mợ ấy có thể sống được bao lâu nữa. Tất cả những toa thuốc ông kê cho các vị phu nhân của quan lớn để hãm hại nhau, còn cả các phi tần trong cung nữa đều nằm trong tay tôi. Mau thật thà nói, bằng không, tôi sẽ tác động để họ tìm ông. Ông nghĩ ông, con cái ông, gia đình ông sẽ sống nổi sao.
- Cô được lắm. Tôi sẽ nói cho cô biết. Khi thai nhi được 6 tháng, sẽ bị chết lưu, và với sức khoẻ của cô ta hiện giờ, thì khi lấy đứa bé ra ngoài xong cô ta cũng khó sống, hoặc có may mắn sống sót thì cũng phải chịu đau đớn không bằng chết.
- Khốn nạn. Một lũ súc vật.
Uyên tùm lấy cổ áo của ông ta, trợn mắt lên chửi hắn. Hắn nhẹ nhàng kéo tay cô ra, vừa phủi tay vừa nói.
- Tại cô ta khăng khăng đòi mang thai, làm ỏng làm ẹo. Hắn không gϊếŧ chết ngay được, sợ bị mang tiếng, bị nghi ngờ nên dùng cách này.
- Có cách nào cứu vãn không?
- Thai mới gần ba tháng, có thể uống thuốc ra thai, bồi bổ cơ thể. Nhưng vẫn phải để cô ấy dùng cần sa mới giảm được sự đau đớn trong người cô ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451418/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.