Hôm nay mợ Cả kêu mợ Hai, mợ Ba, mợ Tư cùng toàn bộ người làm đến để họp phân công lại việc nhà. Mợ Năm đang mệt nên cho phép không tới, còn mợ Sáu nhiều việc nên cũng không cần có mặt.Uyên mang đến một tô canh đặt trước mặt mợ Năm. Thầy Nam cũng ở bên ngoài chờ cô gọi. Cô dẫn hai đứa em đến trước mặt mợ. Mợ Năm hoảng hốt chạy lại ôm lấy hai đứa em. Một cuộc đoàn tụ đầy nước mắt. Uyên không kìm được sự xúc động nên lặng lẽ đi ra ngoài để cho họ có không gian riêng. Mợ Năm hạnh phúc vô cùng khi thấy hai em mình bằng da bằng thịt chứ không phải là trong mơ nữa. Mợ có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng nước mắt cứ rơi lã chã, định cất giọng lên thì lại xúc động không nói lên lời. Phải một lúc lâu sau họ mới bình tĩnh được. Con bé Lan mới kêu mợ Năm bình tĩnh để nó kể về nguyên nhân nhà nó bị cháy năm đấy.
Phía bên ngoài Uyên hỏi thầy Nam.
- Chú có chắc chắn là an toàn cho chị ấy không?
- Sau khi cô ấy uống thuốc xong, chú sẽ cho người vào để cầm máu ngay, con cho người sắc thuốc trước cho cô ấy uống càng sớm càng tốt. Để giảm đau đớn cho cô ấy.
- Chỗ ở của chị em mợ ấy chuẩn bị cả rồi chứ.
- Rồi. Chỉ phụ thuộc vào khả năng diễn xuất của các người thôi. Thuốc của út Na chú cũng đưa cho nó. Nhớ là càng nhanh thì độ an toàn càng cao.
- Con biết rồi.
Phía mợ Cả. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451419/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.