.......
Sắp chạm vào được rồi.
Lục Minh Minh căng thẳng nuốt nước bọt.
Thiện tai, không phải cô háo sắc đâu, là có lòng tốt muốn kiểm tra bệnh tật cho hàng xóm thôi!
Cô thở mạnh một hơi, gật đầu, nhắm mắt chụp tay lên phía trước.
“ A!” Âm thanh giật thót của Đồng Tiểu Nghị vang lên, Lục Minh Minh thỏa mãn vênh mặt, nhưng vẫn có phần xấu hổ không dám mở mắt, bàn tay hơi nhấn nhấn.
“ Đừng ngại, tôi biết anh có bệnh nhạy cảm khó nói, tôi kiểm tra có phải hay không thôi!”
“....”
Ôi, thấy chưa, cô đoán trúng phóc rồi ! Vòng ba mà nhô lên thế này, chắc chắn là trĩ rồi!
Ấy khoan! Búi trĩ cũng có thể cứng rắn hơn sao?
Lục Minh Minh nhíu mày, tò mò không kìm được mở mắt ra.
Mặt Đồng Tiểu Nghị triệt để đen thui, hơi thở dồn dập, đôi mắt đẹp nheo lại như muốn ăn sống Lục Minh Minh. Ngũ quan vốn anh tuấn, nhưng lúc này đều xấu xí như vừa ăn phải phân.
“ Lục - Minh - Minh! “
Anh cắn răng phun ra ba chữ. Lục Minh Minh quả nhiên là chúa gây chuyện, không thể trách tại sao con trai tại nơi ở cũ không chịu nổi cô.
“ Á a a a a a.......”
Tiếng thét so với con heo bị chọc tiết còn chói tai hơn vang lên, thành công khiến người khác hiểu lầm cô chính là đang bị ức hiếp. Sau một thời gian muốn rớt tròng mắt ra ngoài, cuối cùng Lục Minh Minh cũng giải tỏa được cái cổ họng tắc nghẽn, dùng tốc độ ánh sáng rụt tay về.
“ Không, hu hu hu...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-lam-nu-chinh-cua-anh/146454/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.