Ờm.... xuất vào bên trong, xuất vào bên trong...
Xuất vào bên trong là lúc lên đỉnh. Lên đỉnh là gì?
Lên đỉnh là get high.....
A a a a! Đáng chết! Cô đang nghĩ đến cái gì thế này? Lục Minh Minh lắc đầu nguầy nguậy, vận khí lực giẫm thật mạnh lên chân Đồng Tiểu Nghị gào lên: “ Đồ biến thái! Anh đi chết đi! “
Sắc mặt Đồng Tiểu Nghị triệt để đen thui, co chân nhảy cẫng lên. Lục Minh Minh nhân cơ hội này đào thoát, chạy thật nhanh vào trong nhà, bỏ lại một câu: “ Hôm nay anh đừng mơ có bữa sáng!”
Cổ họng Đồng Tiểu Nghị nghe vậy bật ra tiếng cười trầm thấp, đưa hai tay chụm lên miệng làm thành một cái loa, vui vẻ nói vọng vào: “ Vậy thì cô hôm nay đừng mơ được dẫn đi giải sầu! “
“ Anh bảo đưa tôi đi đâu cơ?” Lục Minh Minh thân thể vẫn ở bên trong, chỉ ló mặt ra ngoài. Ánh mắt cô sáng rỡ hơn đèn pha, nước miếng sắp nhỏ ra đến nơi, hận không thể có thêm một cái đuôi để vẫy vẫy.
Đồng Tiểu Nghị mím môi, nhún nhún vai, trong mắt ánh lên một tia giảo hoạt: “ Chịu thôi, không ăn sáng làm sao đi? “
“ Có có có, lập tức đi làm a -- “ Lục Minh Minh phấn khích hét lên, dùng tốc độ tên lửa bay vào bếp. Đồng Tiểu Nghị bật cười lớn, hàm răng trắng đều dưới ánh nắng tỏa sáng rạng ngời. Anh chắp tay sau lưng, chậm rãi đi vào, miệng huýt sáo vô cùng có nhã hứng.
Lục Minh Minh vừa chiên cơm vừa hát ngâm nga, cầm xẻng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-lam-nu-chinh-cua-anh/146453/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.