Hết thảy đều là số phận
Hết thảy đều là mây khói
Hết thảy đều là bắt đầu không có kết thúc
Hết thảy đều là sự truy tìm chạm vào liền vỡ
—— Bắc Đảo[1]
“Chủ nhiệm lớp 12/3 cô Lý Tú Vân. Chủ nhiệm lớp 12/3 cô Lý Tú Vân xin lập tức tới phòng y tế.”
Lúc bộ loa thông báo công suất lớn của trường ầm ỹ phát ra thông tri này, Hứa Bình đang nhắm chặt hai mắt nằm trên chiếc giường màu trắng của phòng y tế.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Bị bóng rổ đập phải trúng.”
“Ồ? Nghiêm trọng như vậy! Mặt đều bị đập bầm dập hết rồi!”
“Mặt của bạn ấy từ hôm thứ hai đã như vậy, cũng không phải do bọn em, em đánh banh đập trúng gáy bạn ấy!”
“Vậy trò ấy hôn mê cũng là do em sao?”
“Chơi bóng rổ ai không có lúc lỡ tay, em cũng không phải cố ý. Hơn nữa ai biết thân thể bạn ấy yếu đến như vậy, lúc vừa va phải em còn hỏi bạn ấy có sao không, bạn ấy nói không sao cả, nào ngờ mới đi hai bước đã ngã xuống đất, em cũng vất vả lắm mới cõng bạn ấy vào đây được.”
“Nào nào, tránh đường một chút, tránh đường một chút, cô y tế tới.”
“Cô ơi! Bạn ấy không sao chứ?”
“… Không có vấn đề gì, có lẽ là do áp lực quá lớn, ngủ không đủ giấc lại bị chấn động mới ngất đi. Nhìn quầng thâm dưới mắt trò ấy là biết có bao nhiêu nghiêm trọng rồi. À phải, các trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de/2124620/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.