Cả đời chỉ có thể luyện ra hai phân thân, vậy thì ý định kết hợp Chúng Sinh Thất Biến với Đại Phân Thân Thuật xem như đã tạm thời đi vào ngõ cụt.
- Không sao, ta tin mình vẫn sẽ tìm ra được cách khác. Vốn dĩ ta cũng không định cứ như vậy mà sử dụng Đại Phân Thân Thuật. Nếu không cải biến nó theo cách của ta, đường của ta, đạo của ta thì ta thật không cam tâm. Nhưng việc này cần có thời gian, hiện tại là lúc cần tiến vào trung tâm đạo giới để phá tan âm mưu của đám Hắc Thủ kia, đoạt lấy hắc thương và Thái Hoàng kiếm! Ta cũng muốn xem sau khi ta ngộ ra bốn loại đạo vận thì liệu có đủ tư cách đánh với Ngũ Chỉ Chưởng Tử mà chúng luôn ca tụng hay không?
Độc Cô Minh dậm chân, thân thể lập tức vọt lên không trung như một mũi tên, mười cái dậm chân, ở vị trí cũ liền xuất hiện mười tàn ảnh áo trắng của hắn. Hành Vân Lưu Thủy kết thúc, kế đến chính là Bách Bộ Hồng Trần, nhìn thì như chậm rãi ung dung, song một bước lại tương đương với cả ngàn bước bình thường.
Minh Nguyệt Thiên Nhai!
Trăng sáng và chân trời!
Trăng sáng ở đâu, mà chân trời ở đâu?
Có người cho rằng trăng sáng chỉ xuất hiện vào đêm, khi hắc ám đã bao phủ vạn vật, lạnh lẽo u ám ngập tràn, chúng sinh không còn một tia hy vọng nào. Trăng sáng giống như một cánh tay tình nhân không ngừng vẫy gọi, chỉ cần lòng ngươi còn chút kiên định, không ngừng đi về phía ánh trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410910/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.