Từ thời điểm Độc Cô Minh đến vùng không gian loạn lưu có chứa truyền thừa của Thiên Ảnh Nhân và Diệu Âm Phạm Thiên đến nay đã mấy ngày. Chắc chắn có kẻ đã bị Hắc Thủ khống chế, mà cũng có kẻ đang trong tình trạng tranh đấu với tàn niệm cường giả thời cổ. Dẫu sao Độc Cô Minh cũng rất may mắn. Với Thiên Ảnh Nhân, đạo vận chân giả của hắn khắc chế bộ pháp Hành Vân Lưu Thủy của ông ta. Mà Diệu Âm Phạm Thiên thì không hề có một chút địch ý nào, ngoài một cuộc nói chuyện đàm luận về chiến tranh, nhân quả của bản thân. 
- Muốn đấu với bảy mươi hai Địa Sát và ba mươi sáu Thiên Cang, chưa kể là Ngũ Chỉ Chưởng Tử vẫn còn đang ẩn nấp, không thể thiếu sự trợ giúp của đám người Thẩm Yến, Côn Vũ, nhất là Mạn Dao, nàng có Thiên Tôn Chiến Giáp. Trước tên tìm họ, giải trừ nguy cơ cho họ rồi liên thủ chém giết đám Hắc Thủ… 
Độc Cô Minh tỏ ra âm trầm. Cách hành sự của hắn trong ba năm nay sau khi trải qua một vài biến cố thì hoàn toàn thay đổi. Trầm ổn hơn, điềm tĩnh hơn, không còn quá sốc nổi như những ngày đầu vừa đến thế giới này. 
Hắn từ một tên du côn thường xuyên đi ăn cắp vặt, dùng miệng làm vũ khí, chửi bới inh ỏi không phân biệt tôn ti trật tự, nay lại trở thành một gã đàn ông ba mươi tuổi, khuôn mặt cương nghị, đôi mắt xen lẫn chút suy tư, ưu thương cùng dằn vặt. 
Suy tư là vì thân thế của hắn càng ngày càng đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410911/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.