Tôi đi rất nhanh ra khỏi nơi đó nơi mà không thuộc về một đứa có thân phận như tôi thân phận của một đứa mồ côi
Hình như tôi đã đi quá xa so với chức phận của mình.... và hình như đã quá dễ dãi với kẻ ngoài kia
Sai rồi tôi sai rồi
Sai từ khi cùng hắn tới đây
Tôi bật cười... mình quả là ngu ngốc mà xong lại tự chấn chỉnh bản thân.
-Em đi đâu vậy?
Tôi nhíu mày giật mạnh cái cổ tay đau buốt. Hắn ăn gì mà khỏe ngư trâu mộng vậy chứ
-Buông tôi ra
-Làm tôi bẽ mặt trước bàn dân thiên hạ em nghĩ mình có thể bỏ đi dễ dàng như thế sao? Đừng có mơ
Hắn hét vào mặt tôi
-Vậy anh muốn tôi làm gì khi trực tiếp giám đốc anh xâm phạm tôi, tôi lànhân viên chứ không phải tình nhân của ngài thưa giám đốc cao quý.Nên.... hãy tự trọng một chút. Tôi không phải một đứa con gái tốt nhưngcũng không phải loại lẳng lơ người nào cũng có thể dễ dãi. Vậy nên anhnên buông tay tôi ra
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp cau lại.... người này tới cả lúc tức giận cũng quyến rũ anh....
Chắc anh điên mất
-Tôi chỉ là bầy tỏ cảm xúc với em. Tôi thích em
Vũ nói hắn thực sự nói rất chân thành nhưng mà anh cảm nhận được bảo bối đang rất hoài nghi
Có phải chăng hắn đùa với tôi? Một kẻ có tiền còn thiếu hơi gái đến thế sao? Hắn muốn tìm cảm giác mới lạ sao?
-Từ lần đầu tiên gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-yeu-thuong-em/2172562/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.