Tôi nhíu mày.
Tin đồn... kẻ nào mồm miệng bốc mùi phao tin vịt như vậy thật ngu ngốc
-Hây da.... đúng là mặt dày, chuyện tốt của mày cả Hàn Thị đế vương này ai cũng biết rồi... con đ* ti tiện
Hahaha
Tôi nhếch môi
-Tôi không làm tôi không sợ. Kẻ nào phao tin thì chạy đi chạy cho xa vàođừng để tôi bắt được nếu bị bắt kẻ đó sẽ phải trả giá đắt cho việc này
-Sự thật vẫn là sự thật dù mày có che đậy thì cũng không qua mắt được thiên hạ... cái loại đĩ thoa trèo nên giường dâng cái đấy cho người ta đểđược vào công ty lớn quả là nhục nhã vô sỉ
-Đúng vậy
-Đúng là đồ trơ trẽn
Nó nghe đầu ong ong
-Tôi trơ trẽn à? Lực cười thật. Cô nhìn thấy tôi lên giường với giám đốc à?Hay vào khách sạn với anh ta? Các người nhìn thấy hay sao mà phán xéttôi. Hạ Linh này sống không hổ thẹn lương tâm. Tôi không trách cô Quỳnh ạ
Nó cười rồi nói tiếp
-Một kẻ sẵn sàng bán đi tình bạn suốt 5 năm để lấy vài trăm ngàn thật đángđể thương hại. Thử hỏi một con người như thế đủ để phán xét người khácsao?
Quỳnh nghiến răng
-Tôi không bán phẩm chất danh dự và sự tôn nghiêm của mình vì cái chức thựctập này. Năng lực của tôi mọi người biết, tôi cũng không để ý những lờichỉ trỏ sau lưng bởi vì những kẻ đó rảnh rỗi thừa hơi nên mới làm vậy kẻ thông minh họ sẽ đánh giá theo cách khác. Còn mày Quỳnh ạ....lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-yeu-thuong-em/2172563/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.