Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44
Chương sau
Mọi người đổ dồnánh mắt nên chiếc siêu xe màu đen với ánh mắt ngạc nhiên tột cùng... Hàn Vũ bước xuống xe lịch sự giúp nó mở cửa Tôi vừa bước xuống xe đã nhận được rất nhiều ánh mắt đủ loại.... như tò mò, ghen tỵ, chán ghét, ngưỡng mộ....v..v... Không hơi đâu mà để tâm tôi chỉ cần làm tốt phận sự của mình Nhìn khuỷu tay hắn hơi nâng cao 1 chút tôi liền biết ý mà vòng tay qua Biểu hiện này khiến Vũ rất hài lòng Cả hai vừa bước vào đã trở thành cặp đôi đẹp nhất bữa tiệc Người phụ trung niên đứng trên tầng cao của ngôi biệt thự lặng lẽ nhìn theo từng cử chỉ của Hạ Linh -Điều tra cô gái đó cho tôi -Vâng thưa phu nhân Người quản gia nhanh chóng lui vào trong -Chị.... Lần đầu tiên thấy thằng Vũ xuất hiện cùng 1 đứa con gái nhỉ! Người đàn ông hứng chí nói, trên môi giữ nguyên vẹn nụ cười thích thú -Đứa trẻ đó... rất bản lĩnh Hàn phu nhân nói, đôi mắt phượng nhãn vẫn dõi theo bảo bối của Hàn Vũ -Oh, Hàn Tổng ngài đã đến... mời vào trong Người đàn ông trung niên mặc tây trang gọn gàng niềm nở tiếp đón Tôi đưa mắt nhìn một lượt những người có mặt tại đây... toàn là những kẻgiả tạo mang trên môi nụ cười nhưng trong bụng toàn bom và lựu đạn -Không cần để ý người khác Giọng nói lạnh ngắt phả bên tai khiến tôi sởn gai ốc... hắn chẳng lẽ đọc được suy nghĩ của mình sao? Trong phút chốc bỗng nhiên tôi thấy sợ hắn. -Không cần sợ tôi có thể làm hại tất cả mọi người ngoại trừ em Tôi ngơ ngác nhìn hắn.... giống như có thứ gì đó chạy dọc sống lưng Tôi cảm giác sững sờ lắm ý hắn ta là gì đây? Không không chắc chắn không phải ý đó có lẽ tôi không nên nghĩ nhiều như thế. Ngộ nhận những thứ không bao giờ xảy ra Tôi bật cười -Giám đốc... anh cứ đùa! Hàn Vũ nheo mày nhìn nó -Là thật. Em không tin sao? Tin??? Làm sao tôi tin khi tôi với hắn chỉ mới gặp mặt mấy lần và hắn thì nổi tiếng lãnh khốc tàn độc? Tin thế đếch nào được Hắn rất bực mình Nụ cười của nó như đang nhạo báng lời hắn nói... động chạm tới sự tôn nghiêm của hắn Trong một giây ngắn ngủi một ý nghĩ trừng phạt hiện nên trong đầu hắn. Đôi môi mỏng hơi nhếch nên tạo thành hình bán nguyệt tuyệt đẹp Tôi cứng đờ người trước hành động ấy của hắn Quá nhanh và nguy hiểm! Nụ hôn ấy tôi còn chẳng nhớ diễn ra vào khi nào... chỉ biết... khoảnh khắc ấy thời gian giống như ngưng lại... tim tôi như lặng hẳn đi.... Đầu óc quay quay không nghĩ được gì.. thật sự thật đáng sợ Tiếng hét chói tai hai bên khiến tôi được quay về với thực tại Trước mặt tôi là khuôn mặt lạnh lùng như tượng của hắn... Không do dự vì dám khinh thường tôi... Trên khuôn mặt điển trai in hằn 1 bàn tay... Tiếng Bốp vang lên khiến mọi người nín thở Tôi quay lưng bỏ đi Trong lòng vừa vặn một bụng tức giận
Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44
Chương sau