Anh gật đầu rồi ăn mì do mình nấu, nói hơi quá nhưng anh thấy tay nghề mình cũng ngon ngang ngửa đầu bếp năm sao ấy.
Nhuệ Linh cẩn thận gắp mì tránh để nước mì văng đi, vừa ăn một gắp mì, hai mắt Nhuệ Linh không giấu được sự kích động. Mì thì cũng chỉ là mì gói có thêm thịt bò và chút rau mà hương vị lại ngon như vậy!
"Anh Chu, anh nấu ngon thật đó," giờ cô mới biết hóa ra trên đời mới có loại mì gói ngon như này
Anh phì cười, nãy đến giờ anh đã chăm chú nhìn Nhuệ Linh ăn, nhìn hai cái má tròn trịa phúng phính lên lên xuống xuống, hai mắt cứ híp lại vì được ăn ngon, càng nhìn càng muốn nhìn thêm.
Mà nhìn lâu quá anh mới sực nhớ ra phải trả lời cô, anh ngượng ngùng trả lời: "À ừ, ngon là được rồi."
Trôi qua chưa tới mười phút Chu Mạc Thanh đã ăn xong tô của mình, Nhuệ Linh thì phải gần cả nửa tiếng mới ăn xong, sau đó cô chủ động đi rửa chén bát rồi đi về phòng.
Bữa giờ cô viết bản thảo hơi ít, hôm nay phải viết nhiều chút, dù sao phải viết thì mới có tiền mà
Nhuệ Linh mở điện thoại lên kiểm tra, bộ truyện cô mới cho ra mắt vậy mà đã lọt top 20 bảng xếp hạng, tiền kí hợp đồng cũng đã về tài khoản, cũng coi như là niềm vui nhỏ.
Và công việc viết bản thảo bắt đầu, gõ miệt mài cho đến khi điện thoại thông báo đã 1 giờ sáng Nhuệ Linh mới tiếc nuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thuong-em/3719458/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.