Cô đặt ly cà phê đen đá lên bàn rồi ngồi xuống đối diện hắn: "Anh muốn nói gì thì cứ nói."
Hứa Dục Thành có rất nhiều lời muốn nói nhưng chẳng biết nói từ đâu. Từ lúc trợ lý Ôn nói cho hắn biết Nhuệ Linh đi làm thêm ở tiệm đồ ăn nhanh này từ tháng 6 đến giờ đã khiến hắn suy nghĩ cả buổi trời, nói như vậy là cô đã có ý định rời khỏi nhà từ lâu rồi chứ không còn là ý định nhất thời nữa.
Nhưng quan trọng là vì sao Nhuệ Linh lại có ý định muốn dọn ra khỏi nhà? Cha mẹ dù có hơi thiên vị nhưng chung quy vẫn là cha mẹ của cô, Hứa Mộng Mộng đôi khi chỉ hơi trẻ con, anh cũng đã dỗ dành cô rồi vậy thì tại sao cô vẫn không thay đổi ý định?
"Cha mẹ đón em từ dưới quê lên, cho em ăn học, do nuôi nấng Mộng Mộng từ bé nên có hơi thiên vị...em đừng nên giữ trong lòng. Dù gì cha mẹ thì vẫn là cha mẹ."
Nhuệ Linh xém tí đã bật cười thành tiếng, cho cô ăn học sao? Có lẽ hắn bận rộn trên công ty quá nên không biết chứ tiền học của cô đều được trích từ tiền học bổng, số tiền sinh hoạt cũng là tiền từ học bổng mà ra.
Khi cấp 3 trường trao học bổng cho học sinh nằm trong top 3 toàn khối, và cô, học sinh ba tốt luôn giữ vị trí top 2 dành được 8000 tệ tiền học bổng. Tiền đó đủ để trang trải sinh hoạt cũng như tiền học, chưa kể cô còn viết tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thuong-em/3719459/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.