Lừa sao?
Phải rồi, sao cô không nghĩ tới việc này chứ?
Giá phòng rẻ hơn thị trường, trong căn hộ lại có đồ dùng và đồ ăn, điều này có thể suy đoán ra được có người thuê nơi này mà. Nhuệ Linh, mày ngu ngốc quá...
Nhuệ Linh lí nhí nói: "Tôi lỡ ký hợp đồng 3 tháng... tiền cũng đưa rồi."
Chu Mạc Thanh không còn cách nào chỉ đành suy nghĩ kế sách, hợp đồng đã ký, tiền cũng đã trao, thôi thì để cô ở lại nơi này 3 tháng đi.
"Phòng bên phải là phòng trống, em ở đó đi, hết 3 tháng là xong."
Nhuệ Linh ngoan ngoãn gật đầu, lủi thủi đứng dậy kéo vali đi về căn phòng bên tay trái.
Bật đèn lên Nhuệ Linh hơi ngạc nhiên khi phòng không nhỏ như cô nghĩ, cũng phải, vì giá đã chia đôi nên rẻ là đương nhiên.
Đồ trong vali ít nên nhoáng cái đã được sắp xếp ngay ngắn vào vali, cô leo lên giường, cài báo thức trong điện thoại rồi nằm xuống giường. Mãi không thể ngủ được là vì đây là chỗ lạ, cũng một phần vì là lần đầu ở cùng một người lạ.
Từ từ đếm một con cừu lại hai con, bốn con rồi mười con, chốc cái mà cô đã ngủ.
(.]
Trước khi lên trường anh ghé qua tiệm gặp mẹ để nói về vụ việc của Nhuệ Linh.
"Mẹ, vậy bây giờ cái bà cô ấy đang ở đâu? Em ấy đã ký hợp đồng 3 tháng nên giờ đang ở nhà chung với con đó!"
Bà thở dài: "Nhưng bà ấy nghỉ việc từ hai hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thuong-em/3719457/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.