Mục Vũ Sâm nhìn cô,nhẹ giọng nói: “Có một số việc, không biết chân tướng có lẽ còn tốt hơn. Tô Tiểu Mộc cho rằng tất cả đều là lỗi của em, em ấy không rõ ràng lắmchuyện của Hứa Gia Kỳ. Hứa Gia Kỳ cũng không ngờ gặp chuyện rắc rối, tựnhiên khi không Từ Y Y lại bị Trần Hi hãm hiếp. Chuyện này hoàn toànkhông thể tưởng tượng được.
“Đúng rồi, hai tên côn đồ ra sao?” Tần Vũ Tinh hỏi: “Bọn họ bị Trần Huy đánh phải không?”
“Ừ, lúc đó Trần Hi rất ác độc. Em chưa từng hỏi mẹ em chuyện lúc đó xử lý ra sao à?”
Tần Vũ Tinh ngẩng người ra, nói một cách yếu ớt: “Nếu không phải hôm naygặp lại anh, em hoàn toàn không nghĩ tới nhắc lại chuyện này.”
“Em không dám đối mặt không có nghĩa là câu chuyện không tồn tại. Ai cũngkhông nghĩ tới kết quả sẽ như thế này. Anh đã từng nghĩ rằng cả đời nàycũng không thể tha thứ cho em. Nhưng cho đến hôm nay, anh lại cảm thấytất cả đều trở nên không quan trọng. Cũng may là những người năm đó hiện giờ cũng không tệ, như vậy đã đủ lắm rồi.”
“Cám ơn anh.” Tần VũTinh hít hít mũi, không hiểu sao rất khó chịu. Cô nhìn Mục Vũ Sâm, mắtửng hồng nói: “Cám ơn anh.” Có đôi khi tha thứ một người còn khó hơn oán hận họ.
“Ha ha, không có trở ngại chính là hồi ức, không qua được chính là tuổi trẻ. Nghĩ thông suốt là được.”
Tần Vũ Tinh và Mục Vũ Sâm nhìn nhau cười. Cô không nghĩ tới có thể hóa giải một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-gap-em-luc-tot-nhat/2169060/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.