Trong lòng bối rối,Tần Vũ Tinh đẩy cửa ra, nhìn thấy Hạ Thiên đang đứng bỏ hai tay vào túi, tự nhìn mình. Cô nhìn quanh một vòng, không thấy Hứa Gia Văn, kinh ngạc nói: “Em gái em đâu?”
Hạ Thiên không kiên nhẫn, nói: “Quá om sòm.”
“Cho nên?” Tần Vũ Tinh vội vàng chạy đến bên cửa sổ, ló đầu ra ngoài nhìn một hồi.
“Anh nể mặt em, nhốt cô ta trong toilet rồi.” Giọng nói của Hạ Thiên mangtheo mấy phần ấm ức, tay phải kéo tay Tần Vũ Tinh lại: “Em thảy cho anhmột cô bé trẻ tuổi, chẳng lẽ em không có chút lo lắng nào sao?”
…… Tần Vũ Tinh liếc anh một cái, vội vàng đi tới cửa phòng tắm. Cô mở không ra, quay đầu lại hỏi “Làm sao mở đây?”
Hạ Thiên rút ra hai cây tăm trong hộp tăm để trên TV, ngoáy ngoáy vài cái thì cửa mở ra.
Tần Vũ Tinh còn chưa kịp hỏi thăm Hứa Gia Văn thì cô nhóc đã nhìn về phíasau lưng của cô, bộ dạng sùng bái: “Nam thần, anh còn có thể mở khóanghen. Anh thật sự là hoàn hảo!”
“Anh ấy khóa em lại mà em không tức giận à?” Tần Vũ Tinh không biết nói sao.
“Đời này có thể bị Hạ Thiên khóa trong toilet là đáng giá lắm rồi…”
Tần Vũ Tinh chịu thua Hứa Gia Văn, vỗ vỗ Hạ Thiên nói: “Anh đi lẹ đi. Mẹ em muốn chiều nay đến nhà bác Từ. Nếu anh bị mẹ bắt gặp ở đây thì có lẽ sẽ thay đổi chủ ý đấy.”
Hạ Thiên ngẩn người ra, hiểu được ý tứtrong lời nói của Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-gap-em-luc-tot-nhat/2169058/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.