Hạ Thiên ngớ ngườira, mặt trầm xuống, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Vũ Tinh đang hấtcằm lên. Khuôn mặt trắng noãn của cô ửng đỏ, đáy mắt hồng hồng, thủychâu trong suốt ẩn nhẫn. Ánh mắt tràn ngập vẻ giễu cợt, nhưng lại rấtkiên định.
“Em bị kích thích gì vậy?”
“Tôi muốn lên giường với anh, không được sao?” Tần Vũ Tinh giống như cười nhạo anh, trả lời: “Thế nào? Thời điểm quan trọng đã đến mà anh không không dám làm rồihả?”
Hạ Thiên mím môi, đột nhiên cúi đầu, cắn lên cái miệng chanh chua của Tần Vũ Tinh, rất mạnh, không chỉ đơn giản là hôn. Không baolâu, Tần Vũ Tinh ngửi thấy một luồng máu tanh. Vốn là cô định dùng sứcđẩy Hạ Thiên ra, nhưng trước mắt lại hiện ra tiếng cười kiêu ngạo củaBạch Nhược Đồng, từng câu từng chữ của cô ta, dương dương đắc ý giễu cợt cô: “Cô biết không, bác sĩ Tần rất dịu dàng.”
Dịu dàng… Ha ha.
Tần Vũ Tinh dùng sức cắn ngược trở lại. Hạ Thiên híp mắt, tay phải nắm chặt vòng eo của cô, nhấc cô lên dễ như trở bàn tay. Tần Vũ Tinh sợ hết hồn, bên má cô đỏ bừng, bỗng nhiên có chút sợ hãi. Đôi mắt sáng ngời giốngnhư thỏ con, chớp chớp mắt nhìn Hạ Thiên.
Tim của cô nhảy loạnxạ, cộng thêm hơi thở dồn dập của Hạ Thiên, khiến cho không khí trongphòng tràn ngập một loại hương vị không rõ tên. Tần Vũ Tinh cắn răng,tay phải run run kéo lấy cổ áo của Hạ Thiên. Hạ quyết tâm, cô cụp mắtxuống, không nhìn anh nữa, kéo phéc-mơ-tuya áo nỉ của anh xuống, bêntrong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-gap-em-luc-tot-nhat/2169022/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.