“Vị hôn phu của em khiêu vũ xong rồi.” Hạ Thiên đột nhiên mở miệng nói.
Tần Vũ Tinh không kịp tranh cãi với anh, theo bản năng, đi nhanh đến bêncạnh anh, núp vào một góc tối. Hạ Thiên nhíu mày, khóe môi không nhịnđược khẽ cong lên, nói: “Này, cô gái, tôi có đồng ý cho em trốn ở đâysao?”
Tần Vũ Tinh mấp máy môi, một mặt im lặng không nói gì nhìn anh, sau đó hừ lạnh nói: “Anh hăng hái quá nhỉ!”
“Làm sao có thể so sánh? Hay là để tôi đến chào hỏi Từ Trường Sinh, nói rằng em đã tiếp nhận tôi, để cho anh ta yên tâm, có dũng khi theo đuổi tìnhyêu chân chính?” Trên gương mặt cao ngạo của Hạ Thiên mang theo nụ cườikhó hiểu, Tần Vũ Tinh không phân được câu nào là thật, câu nào là giả.
Một lát sau, cô lên án mạnh mẽ: “Tâm thần!”
“Hình như anh ta đang tìm em đấy, đang nhìn chung quanh kìa.” Hạ Thiênnghiêng đầu, hai tay đặt ở sau ót, cơ thể thon dài dựa vào vách tường,nghiêng người về sau, toàn thân tỏa ra một hơi lười biếng.
“Hừ.” Tần Vũ Tinh ấp úng nói: “Tôi không thèm để ý.”
“Có ám ảnh? Vậy là lòng tự trọng bị tổn thương rồi...”
“Có liên quan gì tới anh?” Tần Vũ Tinh tự giễu nói. Trong lúc vô tình, hình như cô gần gũi với Hạ Thiên hơn một chút. Giờ phút này, cô thật khôngmuốn trao đổi bất cứ chuyện gì với Từ Trường Sinh, thà núp bên cạnh HạThiên điên điên này. Có lẽ vừa rồi lúc cô chủ động nắm tay Từ TrườngSinh, cũng là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-gap-em-luc-tot-nhat/2168996/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.