Từ Trường Sinh sữngsờ, quay đầu lại nhìn sang, ánh mắt tối lại. Xa xa, đám người đứng tụmlại vây xung quanh một đôi nam nữ trẻ tuổi.
Người đàn ông mặc bộâu phục Hermes màu xám bạc, bả vai rộng lớn, chiếc cằm nghiêm nghị bịđèn nháy chiếu vào trông có vẻ rất kiên định. Ánh mắt lạnh lùng đảo quangười Tần Vũ Tinh, phảng phất điều gì đó không thể nhìn ra.
Hạ Thiên lại có mặt ở đây…
Không hiểu sao Tần Vũ Tinh trở nên căng thẳng. Cô gái trang điểm đậm đặc,xinh đẹp động lòng người bên cạnh anh chính là Bạch Nhược Đồng. Trênngười cô mặc một cái áo đầm màu đỏ chói, bó sát người, cặp chân dàitrắng noãn khiêu gợi khiến người ta không thể rời mắt.
Bạch Nhược Đồng chớp chớp mắt, nhìn về phía Tần Vũ Tinh, cất bước đi lại.
Tần Vũ Tinh nhíu mày, cảm giác được sự run rẩy từ đầu ngón tay của TừTrường Sinh, theo bản năng, buông tay cô ra. Tần Vũ Tinh cười lạnh mộttiếng, im lặng không nói. Lại nói, lễ phục của Bạch Nhược Đồng và cô cóchút đụng hàng… Nhìn bộ ngực của người ta, sóng lòng mãnh liệt, Tần VũTinh có chút mặc cảm, có chút muốn thoát khỏi trận lốc xoáy này, trốncàng xa càng tốt.
“Bác sĩ Từ.” Giọng nói có thể làm mềm xương của người ta truyền vào trong tai, Tần Vũ Tinh cụp mắt xuống.
“Cám ơn ngài mấy ngày này đích thân chăm sóc. Để đền đáp, ngài có thể khiêuvũ với tôi một bài không?” Bạch Nhược Đồng tròn mắt, cất giọng hỏi. Tầmmắt của cô không hướng về Từ Trường Sinh, mà nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-gap-em-luc-tot-nhat/2168995/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.