Đường Mạn nhớ lại, nửa tháng trước, cô không có gì làm, langthang trên đường, đột nhiên nhớ đến tin tức trên mạng, hàng năm Trung Quốc cókhoảng 9 triệu người chết vì bệnh máu trắng bởi vì không tìm được tủy thích hợp,mà người tình nguyện hiến tủy ở Trung Quốc lại vô cùng ít, nhớ đến bệnh tình củaTrương Khải Hiên, trong lòng cô đau khổ, lập tức đến Trung tâm máu thành phốlàm đơn xin tình nguyện hiến tế bào gốc tạo máu, còn nhanh chóng rút mẫu máutrong ngày luôn.
Tất cả chuyện này, cô không nói với ai cả, ở nhà họ Trương,không có người lắng nghe cô.
Trong điện thoại, người nhân viên này tiếp tục nói: “Chị ĐườngMạn, chúng tôi đã đưa mẫu máu của chị đến Tế Nam, trải qua kiểm tra, mẫu máu củachị hoàn toàn thích hợp với mẫu máu của một người bệnh, nếu chị sẵn lòng thựchiện đơn xin tình nguyện của chị, chị sẽ cứu được bệnh nhân này, khiến người đólại có thể có một cuộc sống mới.”
Đường Mạn lập tức phấn chấn, “Vâng, không thành vấn đề.” Côđáp ứng ngay, đối với cô mà nói, đây là chuyện vô cùng đơn giản, nhưng lại cóthể cứu được sinh mạng của người khác, chuyện này thật sự là một chuyện khiếncô vô cùng hạnh phúc.
Cúp máy, đối diện với ánh mắt tò mò của hai mẹ con nhà họLý, cô nhịn không được nên đã nói chuyện này với họ.
Bà Lý cũng lập tức vui vẻ theo cô, “Có thể cứu một mạng người,chuyện này thật sự là công đức vô lượng.”
Lý Văn Khải cũng nói, “Quả thật là một chuyện tốt, chỉ là,Đường Mạn, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/1877852/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.