Nhất Phẩm Lan đình lệ thuộc tập đoàn Dịch thị, là một trong những chung cư cao cấp nhất của thành phố S.
Mặc dù ở trung tâm thành phố, nhưng dòng xe cộ ồn ào bên ngoài lại không quấy rầy đến sự yên tĩnh của chung cư.
Hoắc Tiểu Tiểu tỉnh ngủ, mờ mịt trần nhà trên đỉnh đầu, tưởng mình vẫn còn đang ở đang nước ngoài, mất hứng nhắm mắt lại muốn ngủ một lát, nhưng một giây sau lại giật mình tỉnh lại, cô không ở nước ngoài mà đã về nước.
Điện thoại đặt trên tủ đầu giường rung lên, Hoắc Tiểu Tiểu liếc qua màn hình, là Dịch Khiêm gọi đến.
Cô lật người cầm điện thoại, nhắm hai mắt bỏ qua bên tai mình, có giọng nhưng không có sức: "Alo?"
"Tỉnh rồi sao? Mở cửa đi, anh mang bữa sáng cho em."
"Bữa sáng?"
Hoắc Tiểu Tiểu híp mắt mắt nhìn thời gian trên màn hình điện thoại, 8 giờ 15 phút.
Vén chăn lên vừa ngáp vừa xuống giường, chân phải vừa chạm đất, mắt cá chân liền đau đớn làm cho cô phải hít một ngụm khí lạnh.
Dịch Khiêm bên đầu kia điện thoại nghe được tiếng rên, mi tâm cau lại, "Em sao rồi? Còn đau?"
"Ừ, còn có chút đau."
Cô cử động mắt cá chân một chút, khập khiễng đi ra mở cửa.
Mở cửa ra, liền thấy Dịch Khiêm mặc âu phục chỉnh tề, trên tay cầm theo bữa sáng.
"Sao anh tới đây sớm như vậy?"
"Tối hôm qua anh ngủ lại đây, không về nhà." Dịch Khiêm đi vào nhà nói: "Rửa mặt rồi ra ăn sáng."
Hoắc Tiểu Tiểu không cam tâm tình nguyện đi vào phòng vệ sinh rửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929564/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.