Bầu không khí trong nháy mắt ngưng trọng, Hoắc Tiểu Tiểu vô thức nín thở.
Xong.
Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu của cô lúc này.
Trên giao diện điện thoại còn hiện rõ tin nhắn Wechat mà cô gửi cho ba, nói dóc nói láo cũng không biết ba có biết không.
Nhớ tới cái câu mình vừa nói, Hoắc Tiểu Tiểu ớn lạnh.
Anh Dịch Khiêm? Anh Dịch? Anh Khiêm? Anh à? Đêm nay anh ở lại với em có được không?
Còn thêm đòn chí mạng là cô đang bị Dịch Khiêm ôm, Hoắc Tiểu Tiểu cảm thấy mình đoán chừng là sắp tỏi.
Cũng không biết có phải là ảo giác của cô hay không, cảm giác đau đớn trên mắt cá chân lan tràn đến bắp chân, xương cốt giống như bị người ta đánh gãy, hơi đau đau.
Hoắc Tiểu Tiểu cô nghàn tính vạn tính cũng không tính tới ngày hôm nay ba cô sẽ đến Nhất Phẩm Lan đình.
Cô thậm chí còn nghi ngờ ba cô có phải thuê người giám sát cô.
Có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Cô giật giật ống tay áo Dịch Khiêm, thấp giọng nói: "Mau thả em xuống."
Dịch Khiêm ôm Hoắc Tiểu Tiểu đứng tại chỗ, cũng không nghĩ sẽ gặp Hoắc Tùy Thành ở chỗ này.
Mấy năm này anh đi theo sau lưng cha anh, dần dà quen thuộc công việc ở công ty, anh thường xuyên nghe nói thủ đoạn của Hoắc Tùy Thành trên thương trường, may mắn có quen biết với Hoắc Tùy Thành một đoạn thời gian, đối với ánh mắt độc đáo và thủ đoạn của hắn anh vui lòng phục tùng.
Hoắc Tùy Thành là trưởng bối cũng là thầy của anh, Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929563/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.