Địa chỉ Lục Tĩnh Nhất gửi cho cô là một câu lạc bộ cưỡi ngựa, câu lạc bộ kia rất nổi danh, chủ yếu là mấy năm nay những công trình giải trí mà kẻ có tiền đều chơi chán, loại cưỡi ngựa vận động này không biết từ lúc nào liền bắt đầu nổi lên.
Thuê một con ngựa cũng không đắt, nếu có tiền, còn có thể nuôi một con ngựa trong câu lạc bộ.
Gần đây Lục Tĩnh Nhất cũng nuôi một con ngựa không tệ, yêu như chí bảo, lúc nào cũng phải khoe khoang một chút.
Không lâu lắm liền đến câu lạc bộ, Lục Tĩnh Nhất đã sớm chờ đón cô, vừa thấy mặt đã cho cô một cái ôm lớn.
Cũng không phải là nhiều năm không gặp, mỗi lần về nước nếu có thời gian kiểu gì cũng sẽ bị lôi ra họp mặt, nếu tính lần gặp gần đây nhất, cũng mới trôi qua hai ba tháng mà thôi.
"Tiểu Tiểu, cậu rốt cuộc cũng đã đến, biết tớ chờ cậu bao lâu rồi không? Đi đi đi, dẫn cậu đi xem con ngựa tớ nuôi."
Ba tuổi nhìn thấy già, Lục Tĩnh Nhất bây giờ và khi còn bé không thay đổi nhiều lắm, vẫn là dáng vẻ miệng lưỡi trơn tru không đứng đắn kia, còn có cặp mắt đào hoa kia, không biết câu được bao nhiêu cô gái đơn thuần rồi.
"Nói cậu đi đón tớ cậu cũng không đi, cậu là đồ bạn tồi."
"Thôi đi, lần trước tớ đi theo anh tớ đến tiệc rượu gặp cha cậu, một đêm không có ăn ngon uống ngon, sau này nếu muốn tớ đến nhà cậu thì xin tha, tớ thấy, chỉ có Dịch Khiêm mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929562/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.