Chương trước
Chương sau
Từ nhỏ đến lớn, Hoắc Tùy Thành chưa từng viết giấy kiểm điểm.
Cũng chỉ có con nhóc Hoắc Tiểu Tiểu gan to bằng trời này dám bắt hắn viết giấy kiểm điểm.
Hiện tại còn chưa ngủ, đoán chừng đang đợi hắn.
Đồng hồ treo trên tường vừa mới chuyển qua rạng sáng, Hoắc Tùy Thành lại không buồn ngủ chút nào.
Hắn ngồi ở bàn đọc sách, từ trong ngăn kéo lấy ra tờ giấy kiểm điểm mà Hoắc Tiểu Tiểu đã viết, mỗi câu mỗi chữ đều đọc thật kĩ, có vài đoạn đúng là thật tâm thật ý kiểm điểm, lúc nhận sai giống như bánh xe tăng tới tới lui lui đến hết bài. Hắn ngồi dựa vào trên ghế xem hết tờ giấy kiểm điểm, yên tĩnh nghĩ một lát.
Lúc nhận điện thoại của thầy, hắn không nên tin tưởng, Hoắc Tiểu Tiểu nói chuyện chọc cười là thật, thương tâm cũng là thật, chuyện này là hắn làm không đúng.
Trầm mặc một lát, hắn lặng lẽ bỏ giấy kiểm điểm của Hoắc Tiểu Tiểu lại trong ngăn kéo, cũng lấy một tờ giấy khác, vặn nắp bút máy ra, cúi người trên bàn sách, bắt đầu viết, ở trên cùng viết xuống ba chữ mạnh mẽ hữu lực, giấy kiểm điểm.
Ngòi bút của Hoắc Tùy Thành hơi ngừng lại, nghĩ nghĩ, tiếp tục viết.
"Chuyện thứ nhất, ba muốn xin lỗi con, cũng giải thích với con.
Khi nhận cuộc gọi từ thầy giáo, ba không hỏi rõ con, mà thực sự tin tưởng thầy, cho rằng con và Lục Tinh Thần yêu sớm, là ba sai.
Đúng như lời con nói, sao ba có thể không tin con gái của mình mà lại tin người khác?
Ở trường, lúc đó con tứ cố vô thân, con giải thích với ba, con hi vọng ba có thể đứng về phía con, nhưng mà ba không có, ba không nhìn thấy sự ủy khuất của con, đứng về phía thầy, cũng là ba không đúng.
Ba biết, vô luận sau đó xin lỗi con như thế nào đi chăng nữa, vẫn không thể đền bù tổn thương mà ba đã tạo thành cho con, ba cũng không phải là muốn biện minh cho chính mình, nhưng có mấy lời vẫn muốn nói cho con."
Hoắc Tùy Thành nâng bút, trang giấy dường như phản quang dưới ánh đèn bàn ấm áp.
Hắn nâng bút tiếp tục viết.
"Con là con gái duy nhất của ba, mười bốn năm trước, ba đến bệnh viện ôm con về nhà, con rất ngoan, không khóc không nháo, rất bớt lo. Con có biết không, từ lần đầu tiên gặp gỡ, ba đã rất thích con.
Đều nói con gái giống cha, nhưng ba biết, ba cũng không phải là một người ba có tính tình tốt, ba không phải hoàn toàn giống như những gì con trông thấy, ba cũng từng vô cùng lo lắng trong tương lai con sẽ trở thành một người giống như ba hay không?
Khiến ba vui mừng chính là, từ nhỏ con đã rất hiểu chuyện, tính cách sáng sủa hoạt bát, mặc dù ngẫu nhiên nghịch ngợm, nhưng biết sai có thể thay đổi, ngây thơ đáng yêu, ba rất vui vì sau khi con trưởng thành là một cô gái tốt bụng chân thành, không có học theo một thói xấu nào từ ba, hi vọng con có thể giữ vững sơ tâm, vĩnh viễn vui vẻ như thế.
Ba cũng là lần đầu làm cha, có đôi khi trong lúc lơ đãng đem tính xấu của mình đổ lên đầu con, nhưng con phải tin tưởng, ba một mực học hỏi, chỉ là ba lĩnh ngộ không đủ, luôn luôn thi rớt tín chỉ học tập 'Làm cha như thế nào?', nếu có xúc phạm tới con, ba rất xin lỗi.
Còn nữa, trở lại vấn đề con yêu sớm.
Lúc nhìn thấy thư tình cô gái khác viết cho Dịch Khiêm xuất hiện ở phòng con, là ba hiểu lầm, trước đó ba muốn tìm thời gian cẩn thận nói chuyện cùng con, nhưng mỗi lần đi đến cửa phòng con, lại không biết nên nói cho con thế nào.
Có lẽ bây giờ con chưa thích ai, nhưng người nào có thể xác định trên con đường trưởng thành con sẽ không gặp được một hai người khiến cho con rung động?
Cho nên ba muốn cẩn thận nói chuyện với con về vấn đề yêu sớm.
Bây giờ con gần mười bốn tuổi, đối với một cô gái mà nói, đang ở kỳ phản nghịch, đối với hết thảy chuyện mới mẻ luôn cảm thấy hiếu kì, tất cả những tâm tư nhỏ đó của con ba đều có thể hiểu được, con đối với tình cảm nam nữ cấm kỵ có cảm xúc mơ hồ, ba cũng có thể hiểu rõ cảm giác này, bởi vì ba cũng từng có tuổi dậy thì, sinh lý và tâm lý cũng theo đó mà lớn lên một cách đúng nghĩa.
Có lẽ con cảm thấy ba nói lắm điều như vậy thật phiền phức, nhưng con phải tin tưởng ba, ba là một người đàn ông, ba hiểu rõ trong lòng đàn ông đang suy nghĩ cái gì, ba dạy con biết tự ái, dạy con biết tôn trọng, dạy con biết tự bảo vệ mình, nhưng ba không thể nào dạy những nam sinh khác, một phần mười cơ hội, ba cũng không muốn con bị những đứa con trai không được giáo dục kĩ càng làm tổn thương.
Cho nên dù là bây giờ con đối với tình yêu có ước ao khát vọng, ba cũng không hi vọng con bước chân vào đó. Chờ con lớn lên, chờ con hiểu rõ thế giới này, chờ con có hiểu biết nhất định, biết người tốt người xấu, lại đi yêu đương. Ba tin rằng, đến lúc đó con nhất định có thể tìm được một người đàn ông yêu con hết lòng hết dạ."
Một trang giấy thoáng chốc lấp đầy nét chữ, Hoắc Tùy Thành lại cầm một trang giấy khác, tiếp tục viết.
"Dịch Khiêm và Lục Tinh Thần đều là những chàng trai rất ưu tú, từ nhỏ con đã cùng bọn họ lớn lên, ba biết tình bạn giữa các con là không thể phá vỡ, cũng cảm thấy vui vì tình bạn của các con.
Nhưng mà, ba cũng hi vọng con có thể có một bạn thân là nữ, nó sẽ là khuê mật của con, con có thể nói với nó những điều không thể nói trước mặt ba.
Con có thể có bạn thân nam, nhưng bốn chữ nam nữ khác biệt này, ba hi vọng con có thể nhớ kỹ.
Mặt khác, ba cũng đã nói, Dịch Khiêm và Lục Tinh Thần đều là những chàng trai rất ưu tú, nhưng con cũng là một cô gái vô cùng ưu tú, không chỉ là hiện tại, còn có tương lai, sẽ có càng nhiều chàng trai thích con, thậm chí yêu con, con không cần vì thế mà cảm thấy bối rối, lại càng không cần vì vậy mà do dự, nghe theo trái tim của mình, không cần phải sợ lựa chọn của mình sẽ tổn thương đến bất cứ ai, lớn mật một chút, tiếp nhận tình yêu mà con hướng tới, không cần miễn cưỡng mình, không có cái gì quan trọng hơn sự vui vẻ của con.
Đời người của con còn rất dài, cho đến bây giờ, cũng chỉ là một giai đoạn tuổi dậy thì ngắn ngủi mà thôi, hi vọng trong khoảng thời gian này, bất luận chuyện gì của con, đều có thể tìm ba đến giải quyết.
Được rồi, giấy kiểm điểm ba chỉ viết tới đây.
Có lẽ con cảm thấy đây không phải là giấy kiểm điểm, mà giống như là một bản thuyết giáo, nhưng đây đều là lời ba muốn nói với con.
Một cái chớp mắt con đã mười bốn tuổi.
Thực ra con mới mười bốn tuổi, đến bây giờ ba cũng chỉ mới bên con hơn mười bốn năm, hi vọng còn có thể cùng con vượt qua thêm mười bốn năm nữa.
Hi vọng con có thể mãi vui vẻ, vẫn luôn hồn nhiên, đáng yêu như vậy.
Ngủ ngon, ba yêu con."
Hoắc Tùy Thành thu bút, từ trên xuống dưới nhìn một lần, đứng dậy lấy từ trong giá sách một cái phong thư ra, gấp gọn hai tờ giấy kiểm điểm lại, để vào trong phong thư, đi vào phòng của Hoắc Tiểu Tiểu.
Trong phòng chỉ có chiếc đèn ngủ đang chiếu sáng, Hoắc Tiểu Tiểu ở trên giường đang ngủ say.
Hoắc Tùy Thành đứng ở đầu giường lặng lẽ nhìn cô một lát, đặt phong thư bên gối cô.
*****
Hôm sau, ánh nắng sáng sớm xuyên qua khe cửa sổ chiếu tới giường, Hoắc Tiểu Tiểu từ từ mở mắt, mơ mơ màng màng, với tay xuống gối mò mẫn, muốn tìm điện thoại tối hôm qua không biết ném ở đâu.
Phong thư đặt trên gối rơi xuống.
Hoắc Tiểu Tiểu ngáp một cái, cầm phong thư nhìn thoáng qua.
Thư?
Từ đâu tới?
Hoắc Tiểu Tiểu hoàn toàn không có nghĩ thư này là giấy kiểm điểm của ba cô, ngồi xuống ở đầu giường, ngáp một cái bóc thư ra.
Trong phong thư là hai tờ giấy, gấp lại với nhau, sau khi mở ra, ba chữ giấy kiểm điểm to thì lù xuất hiện ở trước mắt.
Hoắc Tiểu Tiểu tỉnh cả ngủ.
Giấy kiểm điểm?
Ba cô viết?
Ngày hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây?
Cô vậy mà nhận được giấy kiểm điểm của ba mình?
Hoắc Tiểu Tiểu nhìn hai tờ giấy kiểm điểm quả thực không thể tin.
Không hổ là ba cô, hành động quyết đoán mười phần, tối hôm qua nói với hắn, sáng sớm đã đưa giấy kiểm điểm cho cô.
Hoắc Tiểu Tiểu nhìn lướt qua hai tờ giấy, vượt qua một ngàn chữ.
Không biết ba cô sẽ kiểm điểm mình sao đây.
Khóe miệng Hoắc Tiểu Tiểu cười không khép được, hai con mắt nhìn kỹ.
Nhưng dần dần, nụ cười dần dần biến mất, xem hết một tờ, đọc thêm một tờ khác, ánh mắt rơi xuống dòng cuối cùng: "Ba yêu con."
"Kiểm điểm thì kiểm điểm, lại dạy dỗ mình."
Hoắc Tiểu Tiểu trầm mặc một lát, hít hít mũi, lầm bầm vài câu, từ đầu tới đuôi lại nhìn một lần, cẩn thận gấp phong thư lại.
Rời giường thay quần áo rửa mặt, lúc cô xuống lầu, ômg nội và ba đã ngồi ở phòng ăn ăn sáng
Ông Hoắc nhìn ngoài phòng, cười trêu ghẹo cô, "Ngày hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây? Không đi học mà Tiểu Tiểu dậy sớm như thế?"
Hoắc Tiểu Tiểu ngồi xuống chỗ mình, rót sữa bò cho ông nội, "Có phải mọc từ hướng tây hay không cháu không biết, nhưng ngày hôm nay nói không chừng ông không thể câu cá."
Thân thể ông không tốt, nhưng ông thích câu cá, bác sĩ quy định một tuần chỉ có thể câu một lần, nhưng nhất định phải có người giúp đỡ.
Hoắc Tùy Thành bận rộn công việc, cuối tuần bình thường đều là Hoắc Tiểu Tiểu giúp ông.
Ông Hoắc nói cô: "Hẹp hòi."
Hoắc Tiểu Tiểu cười cười, nhìn ba cô ở đối diện.
"Chào ba buổi sáng."
Hoắc Tùy Thành sắc mặt hoàn toàn như trước đây, "Ừ, sáng sớm."
Hoắc Tiểu Tiểu cúi đầu nghiêm túc ăn sáng, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm hai câu, "Hôm nay ba đến công ty sao ạ?"
"Công ty có chút việc, chắc sẽ có chút bận bịu, gần đây ba không rảnh nhìn chằm chằm con, con ở nhà và ở trường thành thật một chút, vẫn là câu nói kia, thi đậu cao trung, nếu rớt xét tuyển ba sẽ không giúp con đi cửa sau."
"Ba, rõ ràng lần nào ba cũng đều đi họp phụ huynh, chắc cũng biết thành tích của con thế nào chứ? Thường xuyên đứng đầu, thầy nói con nhắm mắt cũng có thể thi lên cao trung."
Hoắc Tùy Thành nhìn cô một cái, "Được, ba đợi con nhắm mắt thi lên cao trung."
Hắn bỏ ly sữa bò xuống, lấy khăn tay lau miệng, đứng dậy, "Cha, con đến công ty, cha từ từ ăn."
Hoắc lão tiên sinh phất tay, "Đi đi."
Sau khi Hoắc Tùy Thành đi, ông Hoắc nhìn vẻ mặt cười trộm Hoắc Tiểu Tiểu, "Chuyện gì mà vui vẻ như vậy?"
Hoắc Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, "Đây là bí mật của cháu và ba."
"Bí mật? Hai người còn có bí mật không thể nói cho ông biết?"
"Đương nhiên rồi ạ."
Cô biết, ba cô vĩnh viễn sẽ không ở trước mặt cô đặt phong thư bên gối cô.
Cô cũng biết, nội dung trong thư, ba cô cũng mãi mãi cũng sẽ không nói nữa.
Người ba ôn nhu vẫn luôn tồn tại, nhưng mãi mãi cũng sẽ không ở trước mặt cô không chút kiêng kỵ nuông chiều cô.
Bởi vì hắn là ba, hắn có uy nghiêm của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.