Hoắc Tiểu Tiểu rốt cuộc cũng biết vì sao người lớn luôn thích bóp mặt của cô.
Mặt trẻ con vừa mềm lại nộn, như trứng gà lột vỏ, bóp bóp nhéo nhéo giống như có thể chảy ra nước.
Xúc cảm này, ai không nghiện?
Có câu nói nói thế nào?
Trong núi không có hổ, hầu tử xưng đại vương. Trong nhà có cháu gái Hoắc Tiểu Tiểu hai tuổi, rốt cuộc lại ở giữa một đám trẻ con xưng vương xưng bá.
Ba cô lắc lư không đến, bọn trẻ con ba bốn tuổi này còn có thể lắc lư không đến?
Mà nhóc con này cũng thật ngoan, bị cô đùa cũng không khóc, không nháo, không tức giận, còn lặng yên cho cô bóp, ra vẻ người lớn biểu lộ một mặt 'tôi nhịn', càng khiến người ta muốn khi dễ.
Hoắc Tiểu Tiểu mặt không đỏ tim không đập, rất vô sỉ lật lọng sờ soạng thêm một phút đồng hồ.
Mặt Dịch Khiêm bị ma trảo của Hoắc Tiểu Tiểu tra tấn, giãy dụa đau khổ, nhưng vẫn bị tàn phá, khuôn mặt nháy mắt đỏ bừng.
"Được rồi!" Dịch Khiêm chịu nhục mặc niệm xong sáu mươi giây, một phát bắt được tay tay Hoắc Tiểu Tiểu đang tạo nghiệp, "Lại đây."
Hoắc Tiểu Tiểu chà xát cho khuôn mặt nhỏ của cậu đỏ bừng, mới buông tay, cầm lấy khối rubic, "Ầy, nhìn tớ."
Khối rubic tạch tạch tạch, mấy vòng sau thành công trở về nguyên vị.
Cảm xúc của trẻ con giấu không được, một màn kia trong mắt Dịch Khiêm có kích động cùng sùng bái, bị Hoắc Tiểu Tiểu dễ như trở bàn tay bắt được.
Hoắc Tiểu Tiểu đem khối rubic nhét trong ngực cậu, "Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929483/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.