Lúc xuống xe, Hoắc Tiểu Tiểu níu lấy cà vạt của Hoắc Tùy Thành, hỏi hắn: "Ba ơi, ba còn tức giận phải không?"
Hoắc Tùy Thành không nói một lời, ôm cô xuống xe đi vào trong, ngang ngược nói: "Không tức giận, trở về lại tính sổ với con."
"..." Hoắc Tiểu Tiểu đột nhiên có chút hối hận.
Tối về đoán chừng lại phải bị ông nội lải nhải một lúc.
Tiệc mừng thọ của Dịch lão tiên sinh, Hoắc Tùy Thành tới muộn, nhưng ở hiện trường mang theo đứa bé tới cũng không chỉ một mình hắn.
Người già đều thích trẻ con, sinh nhật cũng rất náo nhiệt.
"Lão tiên sinh, chúc ngài phúc như Đông Hải, thọ bỉ Nam sơn, đây là cha để cho cháu mang đến một chút tâm ý, mong ngài nhận lấy."
Dịch lão tiên sinh đã qua tuổi bảy mươi, nhưng thân thể vẫn còn khoẻ mạnh, cũng không từ chối, trực tiếp nhận lễ vật, nhìn con gái nhỏ trên tay Hoắc Tùy Thành, trong lòng cũng đoán được là ai, cười tủm tỉm đùa cô.
"Cháu tên là gì?"
"Dạ Hoắc Tiểu Tiểu."
"Mấy tuổi?"
"Gần hai tuổi."
"Vậy cháu so với Dịch Khiêm còn nhỏ hơn một tuổi, cháu biết Dịch Khiêm không? Nó là cháu trai của ông, cháu có muốn kết bạn cùng nó không?"
Hoắc Tiểu Tiểu đối với mấy đứa nhóc không hứng thú, ngẩng đầu nhìn ba cô.
Dịch lão tiên sinh sờ sờ đầu Hoắc Tiểu Tiểu, "Sớm nghe nói con gái của cháu thông minh, ngày hôm nay rốt cuộc cũng được gặp."
"Tiểu Tiểu còn nhỏ, không hiểu chuyện, sợ ồn ào đến ngài."
"Trẻ con đùa nhau quá bình thường, tôi nghe cũng náo nhiệt." Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929482/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.