23.01.21
Những ngày tiếp theo, lớp trưởng bỗng trở nên lạ lùng một cách bất ngờ, cậu ấy cứ hay hỏi bài bồi dưỡng học sinh giỏi. Mỗi lần tan học đội tuyển, cậu ấy cũng đòi thảo luận hết câu này đến câu kia.
Ban đầu mình còn thấy bình thường, càng ngày càng thấy không ổn, mà bất ổn nhất là cậu ấy hay hỏi mình thích ăn gì, thích uống gì. Mình đâu phải đồ ngốc, đặc biệt dù bản thân chẳng xinh tẹo nào, nhưng mình hay mắc bệnh ảo tưởng rằng người ta thích mình qua cái ánh mắt hay cử chỉ bất thường của người ta. Nhưng mà đối với lớp trưởng thì mình lại cảm thấy đó không phải là đống ảo ảnh bậy bạ nữa. Đó là sự thật, và kể từ dạo ấy, mình né lớp trưởng. Đến hôm nộp sổ đầu bài, cậu ấy bỗng đòi đi chung với mình.
- Làm phiền cậu ghê, tớ tự đi cũng được.
- Có sao đâu, đi với Khả Hân vui mà.
Mình cười sượng, lấy lí do vào thư viện để không gặp người ta nữa nhưng người ta kiểu như không biết gì hết: "Nàng giả mù thì ta cũng giả mù theo nàng."
Mặc kệ lớp trưởng í ới nói gì đó, mình cứ giả vờ đi tìm sách bồi dưỡng, cậu ấy bỗng nhiên trở nên tốt bụng đòi tìm cho mình. Thế là hai đứa lần mò từng kệ sách. Chúng mình tìm chưa được bao lâu thì có một tiếng động lạ vang vọng trong không gian nhỏ. Một chú mèo hoang từ đâu ra bất ngờ nhảy vồ lên người của lớp trưởng. Cậu ấy giật bắn mình, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tay-duong-phen/3593472/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.