Nhà họ Tần sau một thời gian dài bị tẩy chay khỏi thương trường thì toàn bộ tài sản đều biến mất. Ngược lại còn mang một số nợ khổng lồ không thể nào cứu vãn được. Tần Vĩ Khang trốn chui trốn nhủi vì nợ nần. Cuộc sống còn khổ sở hơn là cái chết. Nhiều lúc, anh ta cứ gặp ảo giác điên điên khùng khùng bị mọi người đuổi xô.
Anh ta nhìn đứa trẻ đang ăn bánh nuốt nước bọt.
Đứa bé hoảng sợ khóc rống lên.
“Mẹ ơi! Anh đó đáng sợ quá… Huhu…”
Không chờ đợi lâu, anh ta liền lao đến giật mẫu bánh trong tay đứa trẻ.
“Đồ bẩn thỉu. Cút khỏi đây.”
Bà ta vớ lấy cây chổi đánh tới tấp.
Anh ta bỏ chạy thục mạng trốn trong góc tường, vừa ăn vừa cười.
“Ta là vua. Ta chính là vua.”
Bên kia đường, chiếc xe đỗ lại gần đó cũng bắt đầu lăn bánh.
Lê Phúc nhìn qua kính chiếu hậu.
“Boss! Tiếp theo làm thế nào?”
“Họ muốn mượn nước đẩy thuyền. Chúng ta bồi cho họ thêm chút gió.”
“…” Lê Phúc. Chút gió của boss là sẽ lật thuyền luôn quá.
[…]
***
Quay lại phía Cảnh gia.
Ông nội Cảnh sức khỏe ngày càng yếu đi đúng như ý họ muốn. Như ngọt đèn có thể tắt bất cứ lúc nào.
Phương Ngọc Ái dạo gần đây đều sắm hàng hiệu, nữ trang cao cấp. Cô ta thật sự cho mình sắp trở thành phú bà đến nơi rồi. Ngồi ngắm mình trong gương để xem vòng cổ cô ta vừa mua về.
Bất ngờ, phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3503920/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.