Lục Liên Trà thở dài một hơi rồi nói với Tịch Đồng: "Anh nhìn lại anh đi, lăn lộn trong cái giới này bao nhiêu năm ấy vậy mà lại đi tin cái cớ nhạt toẹt của Tạ tổng."
Tịch Đồng: "Không, tôi không bị lừa, tôi nói thật."
Lục Liên Trà: "Anh chỉ lấy cớ thôi."
Tịch Đồng: ".............."
Lục Liên Trà: "Anh gặp bố mẹ Tạ tổng chưa?"
Tịch Đồng khô cằn đáp: "Chưa."
Lục Liên Trà: "Vậy sao anh biết người trong lòng Tạ tổng là em họ hắn?"
Tịch Đồng: "Vì người ta có giấy chứng minh tờ đàng hoàng!"
Lục Liên Trà: "Thế anh gặp bố mẹ của cậu ta chưa mà anh dám chắc?"
Tịch Đồng im lặng.
Lục Liên Trà nhìn chằm chằm cậu ta, hừ lạnh: "Không có đúng không?"
Giây tiếp theo, cậu ta nói hệt như một định lý: "Anh với Mục Nhiên chắc chắn đều bị lừa!"
"Người có tiền như Tạ tổng ấy, thích đùa bỡn tình cảm, hai người chắc chắn thủ đoạn không bằng hắn cho nên mới bị xoay như con quay."
Tay Mục Nhiên dừng lại, cậu ăn xong miếng cà tím cuối cùng rồi mới ngẩng đầu nhìn hai người.
Lục Liên Trà nhanh tay rót cho Mục Nhiên cốc nước ngọt: "Nếu anh không có cách thì chờ em mấy ngày, đợi em quay xong show rồi sẽ về với anh."
"À đúng rồi." Lục Liên Trà dừng một chút: "Lần trước livestream xong có nhiều người mắng em lắm nên anh Phàn lại thu điện thoại của em mất rồi."
"Nếu anh có chuyện gì tìm em thì cứ gọi điện cho anh Phàn, bảo anh ấy chuyển lời cho em."
Cậu ta vừa dứt lời, ngoài cửa quán đã nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-oc-cua-cau-hong-roi/1149773/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.