“Anh…”
Cửa vừa mở ra, Hề Kỉ Hằng đã nhìn thấy Hề Thành Hạo vàTưởng Chính Lương đứng giữa hành lang, anh hơi sững sờ, thì thầm gọi một tiếng. Anh quan sát sắc mặt khó coi của Hề Thành Hạo. Cửa khép hờ,không chắc có cách âm hay không, có thể Hề Thành Hạo không nghe thấycuộc đối thoại vừa rồi của anh và Giản Tư.
“Anh quay lại lấy di động.” Hề Thành Hạo điềm đạm nói, đi lướt qua Hề Kỉ Hằng.
Lúc này Giản Tư đang ngồi dựa lưng vào thành giường, cô thẫn thờ nhìn chiếc di động đặt trên bàn trà, vừa rồi khi tiếng gọi “anh” của Hề Kỉ Hằngvang lên, phản ứng đầu tiên của cô là làm ra vẻ bình tĩnh, cô đã quenngụy trang trước mặt Hề Thành Hạo. Cô nhìn Tưởng Chính Lương bước vào,cầm di động lên, nghiêng mặt nhìn về phía cô.
Những sự việc liêntiếp xảy ra đã làm tim cô hỗn loạn, tâm trạng lúc này hoàn toàn tê dại,lúc bắt gặp ánh mắt chồng, cô bất giác mỉm cười trong vô thức.
“Những lời Kỷ Hằng nói là thật sao?” Tưởng Chính Lương đột nhiên cất tiếnghỏi, sắc thái giọng nói đều đều, không nặng nề hơn bình thường.
Nụ cười khựng lại trên khuôn mặt Giản Tư, cô giống như một con búp bê bị hóa đá trong chớp mắt, xinh đẹp nhưng trống rỗng.
Hề Kỉ Hằng rời đi bằng những bước chân loạn nhịp và nặng nề, khiến cô dầndần tỉnh tảo lại. Cô chợt thấy ghen tị với Hề Kỉ Hằng, anh có thể phấttay bỏ đi, mặc kể tất cả, nhưng cô không có được cơ hội bỏ trốn.
Đã vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-mong/1876796/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.