Trong cuộc họp nội bộ, ngài chủ tịch già đang mắc bệnh Hề Đồng Tiên độtngột tăng huyết áp, ngất xỉu phải đưa vào viện, đây chính là cơ hộituyệt vời để Hề phu nhân khuyên con trai về tiếp quản Gia Thiên. Giản Tư nghe tin này chỉ mỉm cười, sau cuộc viếng thăm lần trước của Hề KỷHằng, điện thoại bàn trong nhà và di động của Hề Thành Hạo trở lại hoạtđộng bình thường, hình như mọi người đều đang đợi ngài chủ tịch phátbệnh, ai cũng có cái cớ để xuống nước.
Sau khi Hề Thành Hạo nhận được cú điện thoại “khẩn cấp” theo đúng dự tính, anh ngồi xuống sofa im lặng rất lâu, lúc Giản Tư đi ngang qua anh, anh đứng dậy ôm cô từ phíasau, “Tư Tư, lần này… em nhất định phải tin anh!” Giản Tư cố tình giương tròn đôi mắt, quay người áp chặt vào lòng anh, ngờ vực hỏi nhỏ: “Tincái gì cơ?”
Dáng vẻ này của cô luôn dễ dàng khuấy động chỗ yếumềm nhất trong tim anh, anh hôn lên đôi môi nhỏ xinh mịn màng của cô,lời hứa và hơi thở phả lên môi cô nóng hổi: “Tin rằng tất cả những gìanh làm đều vì muốn chúng ta được ở bên nhau mãi mãi. Em… đừng giống như ngày xưa, nghi ngờ anh, khăng khăng giữ lấy suy nghĩ sai lầm của mình.”
Cô dựa hẳn vào anh, ánh mắt biến thành dòng nước mềm mượt, cả cơ thể cũngthế, cô trao cho anh một cái nhìn sâu thẳm say đắm, thì thầm “vâng” mộttiếng.
“Anh phải về Gia Thiên làm việc.” Lời nói của anh thấmđượm sự áy náy, hồi đó anh nói với cô kiên quyết như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-mong/1876778/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.