Sáu giờ tối đến hộp đêm vẫn hơi sớm, Giản Tư theo sau Hề Kỷ Hằng, nỗi sợ với vị Giám đốc Vu “nghe danh từ lâu” đã đè bẹp nỗi bực tức với Hề KỷHằng. Lúc từng tốp các cô gái phấn son lộng lẫy đi ngang qua, Giản Tưnép sát vào tường, cô không khỏi nhớ đến khoảng thời gian mình từng bịđồng tiền đẩy vào đường cùng. Giả như Hề Kỳ Hằng biết cô từng có suynghĩ như thế, liệu còn bằng lòng mua quần áo đắt đỏ tặng cô hay không?Cô cười nhạo bản thân, có lẽ trong mắt anh ta, cô không khác gì những cô gái kia, chỉ là anh ta bằng lòng trả giá cao hơn. Gia thế anh có, cộngvới cá tính công tử, nên chỉ vì thích cô, anh mới tìm cớ tặng quà chocô?
Hề Kỷ Hằng quay đầu nhìn cô, nhếch mép cười cười, nghĩ rằng cô nhìn đám con gái kia là do tò mò.
Tại góc rẽ hành lang được trang trí xa hoa, nhân viên dẫn đường trẻ tuổilịch sự hỏi số phòng đã đặt, sau đó nhiệt tình nói cho Hề Kỷ Hằng biết,vị khách của phòng này đã đến rồi. Hề Kỷ Hằng gật đầu, Giản Tư thấy căng thẳng, cô không ngờ việc mua sắm lại tốn nhiều thời gian đến vậy, đểcho khách hàng phải chờ tệ nhất là đã để Trương Nhu một mình ứng phóGiám đổc Vu.
Trong phòng đã có không ít người, những cô gái tiếp rượu ăn mặc sặc sỡ, khiến căn phòng mờ sáng càng thêm lòe loẹt chóimắt. Giản Tư sững người, bước chân khựng lại bên cạnh Trương Nhu, tạisao lại có cả Hề Thành Hạo?! Anh ngồi cùng sofa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-mong/1876756/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.