Edit: Peiria
Mẹ Tần không có vạch trần con gái ngay tại trận, nhưng từ sau khi về nhà bắt đầu đứng ngồi không yên, nhớ lại chuyện sáng nay, tâm hoảng ý loạn.
Cha Tần tan tầm về nhà ăn cơm, mở nồi cơm điện phát hiện bên trong vẫn là gạo và nước, cắn miếng thịt gà phát hiện vẫn sống, cuối cùng không nhịn được mà hỏi vợ: "Hôm nay bà làm sao vậy, mất hồn mất vía."
"Lão Tần, ông nói Khai Hân và bạn trai con bé phát triển tới trình độ nào rồi?"
Cha Tần sửng sốt: "Sao mà tôi biết? Chẳng phải là chưa dẫn về nhà cho chúng ta gặp sao, có thể phát triển tới trình độ nào?"
"Ông nói xem, bọn chúng có thể đã..."
"Cái gì?" Cha Tần hỏi.
"Cái kia..." Mẹ Tần chỉ chỉ tay.
Cha Tần suy nghĩ một lát, rốt cuộc cũng hiểu được: "Bà đoán mò cái gì vậy, tính tình Khai Hân nhà chúng ta bà còn không biết sao?"
"Tôi nói là nếu như?" Sắc mặt mẹ Tần không tốt lắm, bà lẩm bẩm nói, "Người trẻ tuổi bây giờ, còn cởi mở hơn chúng ta thời trẻ, khi đó chúng ta nắm tay cũng không dám, nhưng hiện tại ông xem, ngay cả trên đường cái cũng có các cặp đôi tình chàng ý thiếp, hơn nữa mỗi ngày trên TV đều chiếu cái gì chưa kết hôn đã có con, Khai Hân có thể như vậy hay không... Haizz, ông nói xem nếu như tôi làm bà ngoại, ông làm ông ngoại..."
Sắc mặt cha Tần thay đổi rõ ràng: "Bà nói linh tinh cái gì đấy, có phải bà nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/3082499/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.