"Anh ta cứ như vậy mà cầu hôn hả?" Tiết Mạn kinh hô.
Tần Khai Hân gật đầu.
"Vậy cậu trả lời thế nào?"
"Mình đẩy anh ấy đi ra ngoài..."
"Từ lúc nào mà cậu trở nên cường thế như vậy?" Tiết Mạn không thể tin được nhìn cô.
Tần Khai Hân: "..."
Tối hôm qua, sau khi Bùi Thần nói ra câu kia, cả người Tần Khai Hân đều chấn động, rất lâu sau mới khôi phục lại tinh thần, cô chỉ cảm thấy máu trong người đang sôi trào.
Bùi Thần đây là đang cầu hôn cô sao? Tại sao anh có thể không báo trước đã cầu hôn rồi? Một chút cô cũng chưa chuẩn bị có được hay không? Ít nhất cũng phải để cô trai giới tắm rửa ba ngày, tra Baidu "Đối mặt với bạn trai cầu hôn, nên làm cái gì bây giờ?" một phen chứ.
Như bây giờ, bảo cô trả lời như thế nào đây?
Đáp ứng thì có vẻ quá lỗ mãng, không đáp ứng lại sợ xúc phạm tới Bùi Thần.
Bởi vì quá mức kích động, trong nháy mắt chân tay bắt đầu trở nên luống cuống, một câu cũng chưa trả lời, cô chỉ nói mình mệt, buồn ngủ, đẩy anh ra cửa.
Bây giờ nhớ lại, cách giải quyết này quả thực hỏng bét, không biết sau khi về trong lòng Bùi Thần nghĩ như thế nào, còn cô bị hù sợ, sáng sớm hôm nay rời giường liền trốn tới cửa tiệm tị nạn, hoàn toàn không dám đối mặt với Bùi Thần, sợ anh vừa thấy mặt sẽ nhắc tới chuyện này.
"Cậu đây là điển hình của bệnh sợ kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/3082497/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.