Editor: Peiria
Từ lúc đến buổi triển lãm, tay của Tần Khai Hân và Bùi Thần chưa từng rời nhau, làm cho mấy nhân sĩ độc thân trong nhóm hôn lễ vô cùng bất mãn.
Mọi người nhao nhao chỉ trích hành vi ‘ngược cẩu’ vô nhân đạo của hai người, mãnh liệt yêu cầu chó độc thân yêu nhau, đốt cháy người khác phái, giải phóng toàn bộ nhân loại.
Mặc dù đang nói đùa nhưng Tần Khai Hân vẫn cảm thấy xấu hổ, muốn buông tay, tuy nhiên Bùi Thần lại không phối hợp, không chỉ có như vậy, sau khi bọn họ tới bãi đỗ xe chùa Linh Ẩn, vừa xuống xe, anh lại cực kỳ tự nhiên dắt tay Tần Khai Hân.
Người bên cạnh nhìn thấy lại ồn ào một phen, Tần Khai Hân xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, liếc sang Bùi Thần, sắc mặt như thường, cực kỳ thản nhiên...
Quách Tiểu Thanh ở bên cạnh trêu chọc: "Thật hâm mộ những người trẻ tuổi, không giống như vợ chồng già chúng ta, một chút lãng mạn cũng không có."
Nói xong thì Cung Trạch bước tới, ôm lấy Quách Tiểu Thanh, hỏi: "Anh thế này còn chưa đủ lãng mạn?"
Quách Tiểu Thanh hoảng hồn, nhưng vẫn cậy mạnh: "Anh có bản lĩnh thì ôm em lên núi đi!"
Cung Trạch thật sự ôm bà xã làm Quách Tiểu Thanh không ngừng thét chói tai, khiến cho mọi người cười vang một trận.
Tần Khai Hân ở phía sau cười lạc giọng.
Bỗng nhiên Bùi Thần hỏi cô: "Em muốn ôm như vậy không?"
Tần Khai Hân ngẩn ra, lắc đầu lia lịa: "Không muốn, quá kích thích, em sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/3082495/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.