Hành trình ngắm nhìn mặt trời mọc bị trì hoãn nửa năm, bây giờ cuối cùng họ cũng thực hiện được.
Trời vừa sáng, Hạ Thính Nam đã bị Từ Bỉnh Nhiên kéo từ trên giường xuống.
Trước đêm đó, Từ Bỉnh Nhiên để cô ngủ trên giường, còn anh trải chăn nằm dưới đất. Vì sợ Hạ Thính Nam đi ngủ sẽ lạnh nên Từ Bỉnh Nhiên mở điều hòa. Có điều chưa được bao lâu, cả hai đều thấy khó chịu nên quyết định tắt đi, may mà trong phòng vẫn ấm như cũ, cả hai ngủ rất ngon giấc.
Trời bên ngoài vẫn còn tối om, vừa mới 4 giờ họ đã thức dậy, tranh thủ lúc trời chưa sáng, hai người cố gắng leo một mạch lên trên núi. Hơi thở của cô và anh phả ra một màn sương trắng trong không trung rồi nhanh chóng biến mất.
Đợi đến khi lên tới đỉnh núi, trời đã sáng dần, đường chân trời màu đỏ và đen bao phủ lấy nhau, tạo thành ánh sáng chói lọi đẹp không thể tả.
Người ở trên núi khá thưa thớt, sương sớm bao trùm các thảm thực vật. Cô nhìn mặt trời phía xa, nhờ Từ Bỉnh Nhiên chụp ảnh cho cô, đương nhiên là Từ Bỉnh Nhiên không từ chối.
Cô ngồi xổm trên bãi cỏ, mỉm cười nhìn vào ống kính, đẹp hơn cả mặt trời đằng sau.
Từ Bỉnh Nhiên giơ điện thoại lên, không nhịn được bèn hỏi: “Em muốn chụp với đống cỏ này ad?”
Hạ Thính Nam nhìn anh chằm chằm, từ từ đứng lên.
Cuối cùng hai người không chụp được quá nhiều, mặt trời mọc quá đẹp, Hạ Thính Nam ngắm nhìn mặt trời, còn Từ Bỉnh Nhiên thì ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934728/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.