Từ Bỉnh Nhiên không đóng cửa sau khi vào phòng, Hạ Thính Nam thấy thế bèn kéo anh vào, nhanh chóng đóng cửa lại.
“Từ Bỉnh Nhiên, em thực sự không thấy tin nhắn đó.” Biểu cảm của cô vô cùng nghiêm túc.
Trong phòng rất tối, Hạ Thính Nam không thích bật đèn, cô cảm thấy không gian tối tăm thích hợp để chơi và ngủ, nhưng cho dù ở trong bóng tối anh vẫn phát hoạ được nét mặt của Hạ Thính Nam, bất kể là khuôn mặt mịn màng, bộ ngực phập phồng, hay là những ngón tay mà anh đã vuốt ve không biết bao lần.
Từ Bỉnh Nhiên đột nhiên nói: “Có thể kì nghỉ hè này anh sẽ không về.”
Từ Bỉnh Nhiên còn nói: “Lừa em thôi.”
….
Hạ Thính Nam: “Anh đúng là đồ nhàm chán.”
Anh nhếch khoé miệng.
Từ Bỉnh Nhiên nằm trên giường của cô, hai tay che mặt, mí mắt va vào nhau, đầu óc bắt đầu không còn tỉnh táo.
Hôm nay phải ngồi máy bay suốt mấy tiếng đồng hồ, đã vậy còn mang theo nhiều hành lý nên anh quả thật hơi mệt, cộng thêm cường độ huấn luyện cao ở Học viện Cảnh sát, lâu lắm rồi anh chưa được nghỉ ngơi đầy đủ.
Hạ Thính Nam nằm sấp bên cạnh, thăm dò hỏi: “Vậy anh không giận phải không?”
Anh nhắm mắt lại, không trả lời câu hỏi của cô, ngược lại còn nói: “Hạ Thính Nam, từ năm sau anh thật sự không có thời gian ở bên em.” Từ năm thứ hai, nhà trường sẽ tổ chức giới thiệu, sắp xếp sinh viên đến đồn cảnh sát thực tập, về cơ bản gần như không có thời gian đi chơi.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934727/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.