Một tuần sau,
Thế Hoa cùng Độc Bất Tử lúc này đã chuyển sang phần cuối cùng là Dược.
"Dược phẩm theo lý thuyết cũng được chia thành các cấp độ giống như Hồn Đạo Khí, từ nhất giai đến cửu giai. Nhưng Dược đạo so với Khí đạo thì càng thêm khan hiếm, giống như ta ở quá khứ cũng chỉ mới tìm tòi nghiên cứu được các loại đan phương đến bát giai mà thôi."
"Dược phẩm cấp độ càng cao thì bên cạnh số lượng nguyên liệu phong phú thì phải có phẩm chất tương đương, và ngược lại."
Độc Bất Tử của nói vừa lấy ra một cái bình dược tề, đến gần một đầu chuột trắng đang bị thương đã chuẩn bị từ trước, sau đó là rưới thuốc lên.
Cả người con chuột bị ngập trong dược dịch màu đỏ, lúc đầu nó còn kinh hãi mà chạy xung quanh, về sau như cảm nhận được sự thoải mái mà cũng dừng chân lại.
Sau khoảng 5 giây thì toàn bộ vết thương trên người con chuột biến mất, như thể chưa từng có vết thương vậy.
"Giống như thiếu gia đã thấy, trên tay ta là một bình nhất giai dược phẩm gọi là Hồi Khí Dịch, có tác dụng hồi phục các loại vết thương cho các phàm nhân cùng Hồn Sĩ. Tác dụng so với nấu thuốc bình thường mạnh hơn nhiều, mà nguyên liệu sử dụng cũng dễ kiếm tìm như Lam Ngân Thảo, Thanh Thiên Đằng, Địa Thủ Ô cùng Khổ Sâm Hoa, chỉ là niên hạn cần là 10 năm trở lên mà thôi. Hơn nữa yêu cầu về thực lực cũng không cao, liền một cái phàm nhân cũng chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-thien-co-phuong-hoang/2447088/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.