Trên hành lang vắng lặng của resort, không gian chỉ còn những ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng. Ôn Chính Phàm mặc dù luôn tỏ ra điềm tĩnh nhưng giờ đây cậu lại đang chật vật trong việc đỡ Tình Nhi - người bạn thân luôn tự lập, giờ đây lại say xỉn và không thể tự mình đi nổi về phòng.
Tình Nhi với đôi mắt mơ màng và môi hồng đỏ lên vì rượu, đôi chân lảo đảo bước đi về trước, không thể đứng vững. Cô thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn cậu với ánh mắt ngơ ngác và nở một nụ cười ngây ngô, vỗ vai cậu an ủi:
'Đừng lo, tớ vẫn...ổn mà...chỉ là một chút rượu thôi, không...nhằm nhò.....gì với tớ cả ".
Ôn Chính Phàm nhíu mày, đôi mắt nhìn cô đầy sự lo lắng, nhưng không thể hiện ra ngoài. Cậu cố gắng giữ cô lại, nắm lấy eo, dắt cô bước đi từng bước một. Có đôi khi cậu phải nghiêng người một chút để giữ cô khỏi ngã.
Được rồi, đừng nói nữa " Ôn Chính Phàm vừa nói, vừa vững vàng dắt cô đi.
Tình Nhi giở giọng trêu chọc cậu: " Lúc nào cậu cũng nói tớ không biết chăm sóc bản thân...Bây giờ để tớ sẽ chứng minh cho cậu thấy bằng cách tự mình đi".
||
Ôn Chính Phàm chỉ cười nhẹ, kéo cô vào sát người mình hơn để tránh cô ngã sang bên kia:
' Cậu mà tự đi được thì tớ chẳng cần phải ở đây ".
Bước chân của cả hai chậm rãi trên hành lang dài. Thỉnh thoảng, Ôn Chính Phàm lại phải dừng lại để điều chỉnh tư thế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ha-nam-ay/3740464/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.