Hộp sữa trong tay Hi Nhiễm rơi xuống nền hành lang, cô giật thót tim, mím môi nhìn Dung Nguyệt.
Lâm Nhã Tịnh cũng giật mình không kém, việc đầu tiên là nhìn sang cô bạn bên cạnh mình thế nào sau đó mới đứng ra nói hộ:
" Mới sáng sớm nói năng cho cẩn thận đi, lúc trước bị ăn tát chưa no hả? ".
Việc này không có liên quan tới mày " Dung Nguyệt liếc nhìn Hi Nhiễm đang run như cầy sấy nhưng cố giả vờ bình tĩnh, điều đó lại càng khiến cậu ta phấn khích hơn: " Tốt nhất hai tụi bây nên tránh xa con gái của kẻ đâm chết người đi, chơi với loại người như thế có ngày chết không kịp nhắm mắt đó ".
' Im miệng lại đi " Minh Hạo Vũ gắn giọng nói.
" Sao hả Hi Nhiễm? Nói gì đi chứ, việc của mình mà, ai lại để bạn bè trả lời thay ".
Giọng nói Hi Nhiễm bắt đầu run run: " Cậu nói gì tôi không hiểu ".
Trước khi bước vào trường này, điều cô lo sợ nhất chính là để mọi người biết được hoàn cảnh của gia đình mình. Đây là trường của con ông cháu cha, chắc chắn lí lịch rất sạch sẽ và họ rất khinh thường những người có hoàn cảnh như cô nên Hi Nhiễm luôn luôn đề cao cảnh giác chuyện của nhà mình tuyệt đối không để lộ ra bên ngoài.
Một khi mà họ biết được, cô dám cá những ngày tháng còn lại ở trường sẽ không qua nổi, có khi lại còn thậm tệ hơn ngôi trường cũ.
Dung Nguyệt mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ha-nam-ay/3723568/chuong-60.html