Tan học, Hi Nhiễm cúp tiết tự học, một mình mang cặp đi ra khỏi lớp ở cửa sau. Lần đi này cô không báo cho ai biết, ngay cả Lâm Nhã Tịnh cô cũng không nói. Bởi vì đây là chuyện cũng chẳng hay ho gì, nên tốt nhất đừng để ai biết thì tốt hơn.
Ngồi chờ ở trạm xe, lòng cô nôn nao không biết đột nhiên phía cảnh sát gọi cô đến để làm gì. Vụ án của bố cô không phải đã hơn ba năm rồi còn đầu, sao lần này lại gọi cô tới đó.
Không lẽ có chuyển biết tốt, người nhà nạn nhân giảm án cho bố cô rồi sao?
Cảm giác lo lắng, hồi hộp, bồn chồn liên tục khống chế trong người cô từ lúc nhận cuộc gọi cho đến bây giờ. Tim đập nhanh hơn bình thường, nhịp thở gấp gáp và khó giữ được bình tĩnh. Mùa đồng lạnh lẽo nhưng hai tay và hai chân cô lại run rẩy, đồ mồ hôi ở lòng bàn tay liên tục, tâm trạng khó chịu.
Những lời nói của cảnh sát cứ đầu liên tục lặp đi lặp lại trong đầu cô mãi nên đâm ra khiến cô lo âu về điều gì đó sắp xảy ra với bố thêm một lần nữa.
Đứng trước đồn cảnh sát, Hi Nhiễm hai tay nắm chặt, thở một hơi để lấy lại tinh thần. Tự dặn lòng mình dù có chuyện gì xảy ra cũng phải bình tĩnh, từ từ tìm cách giải quyết, tuyệt đối không được yếu ớt.
Hi Nhiễm dũng cảm nhấc chân đi vào bên trong
Một vài học sinh ở trường cô đúng lúc đi ngang qua, tuy chỉ trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ha-nam-ay/3715184/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.