🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đình Dũng đưa Phương Liên về đến Lạc gia, có chút căng thẳng anh vẫn ngồi lại tại vị trí của mình. Nhìn thấy anh vẫn im lặng không có dấu hiệu muốn xuống xe Phương Liên liền bước sang phía anh gõ cửa xe gọi.

"Này, anh đừng nói là anh thay đổi ý định đấy nhé! Lúc nãy anh đã nhận lời rồi không được được đổi ý đâu đấy."

"Tôi chỉ sợ cô sẽ đổi ý khi vào nhà thôi."

"Không đời nào, tôi tuyệt đối sẽ không đổi ý."

Lạc Phương Liên khoác tay Đình Dũng bước vào nhà trước ánh mắt nhìn ngạc nhiên của hai người mẹ. Lạc phu nhân đứng bật dậy bước về phía Phương Liên kinh ngạc hỏi.

"Thế này là thế nào? Chẳng phải..."

"Mẹ, giới thiệu với mẹ đây là bạn trai của con. Anh ấy là..."

Quên mất vẫn chưa hỏi tên anh cô quay sang nhìn Trịnh Đình Dũng hỏi khẽ.

"Anh tên gì thế?"

"Trịnh Đình Dũng." Anh khẽ trả lời.

Trịnh Đình Dũng??? Cái tên này sao nghe quen tai thế nhỉ!

"Mẹ, anh ấy là Đình Dũng bạn trai con."

Đình Dũng cúi đầu chào Lạc phu nhân với nụ cười tươi trên môi. Lạc phu nhân vẫn chưa hiểu chuyện gì liền quay sang Trịnh phu nhân hỏi.

"Ngọc Đình, chị có biết chuyện này không?"

"Tôi cũng như chị, hôm nay mới biết đấy!"



Cả hai người mẹ đều kinh ngạc trước lời giới thiệu của Phương Liên. Riêng cô lại cảm thấy vô cùng đắc ý với quyết định của mình, cô lại nói.

"Bác Trịnh bác cũng thấy đấy, cháu đã có bạn trai rồi, cho nên hôn ước giữa hai nhà cháu không thể thực hiện được. Mong bác thông cảm mà hiểu cho cháu."

"Không được, spa lại có thể hủy hôn được chứ mẹ không chấp nhận."

"Mẹ, con chỉ yêu và sự lấy một mình anh Đình Dũng thôi, ngoài anh ấy ra con không lấy bất kỳ ai cả."

"Nếu con đã quyết định lấy Đình Dũng sao còn muốn hủy hôn chứ? Con có phải bị ấm đầu rồi không?"

"Con."

Nghĩ chắc hẳn cô con dâu này không hề biết, người mà cô nằng nặc khoác tay tuyên bố chỉ yêu và cưới kia là vị hôn phu của mình. Trịnh phu nhân liền bước đền trước mặt hai người nhìn Đình Dũng hỏi.

"Đình Dũng, con có chấp nhận tiểu Liên là vợ con không?"

"Có ạ."

"Vậy còn cháu, cháu có chấp nhận lấy Đình Dũng nhà bác làm chồng không?"

"Có ạ, cháu chỉ lấy mỗi anh ấy thôi."

Câu trả lời vừa thốt ra, Phương Liên cảm thấy có gì đó không đúng. Đình Dũng nhà bác nghĩa là sao chứ! Nhìn vẻ mặt khó hiếu của Phương Liên mẹ cô liền lên tiếng giải thích.

"Không hiểu à? Đình Dũng người con vừa tuyên bố chỉ yêu và lấy mỗi mình cậu ấy chính là vị hôn phu mà mẹ tìm cho con, cũng là con trai của bác gái đây. Hai đứa đã có tình cảm với nhau như thế, vậy mà còn giấu diếm hai nhà tạo bất ngờ cho hai bà già này. Đúng là làm hai bà già này bất ngờ quá đấy!"

Câu nói của Lạc phu nhân làm Lạc Phương Liên như tỉnh người ra. Cô quay sang nhìn Trịnh Đình Dũng bằng ánh mắt chấp vấn.

"Anh biết trước rồi đúng không?"

"Anh vô tội, anh cũng chỉ vừa mới biết... lúc gặp em ở bệnh viện."



"Anh đã nhận ra vậy mà vẫn cố tình lừa tôi?"

"Anh không lừa em, lúc nãy em đâu có hỏi anh là ai?"

"Anh... Tôi không hỏi thì anh không nói được à?"

Nhìn hai người nhìn nhau khẽ lầm bầm gì đó, cả hai người mẹ liền nghĩ rằng hai người đang tỏ nhỏ chuyện yêu đương. Hai người đưa mắt nhìn nhau đầy ẩn ý rồi lên tiếng.

"Mẹ nhớ ra mẹ và bác Trịnh có chút việc bên ngoài, hai đứa từ từ nói chuyện đi nhé!"

"Mẹ... mẹ!"

Như không nghe thấy tiếng gọi của Phương Liên, Lạc phu nhân kéo tay Trịnh phu nhân nhanh chóng rời khỏi. Tức mình cô quay sang đưa mắt nhìn Trịnh Đình Dũng, thấy anh tâm trạng có vẻ rất vui cô càng bực mình đến trước mặt anh chấp vấn.

"Lừa được tôi anh vui lắm nhỉ! Còn đứng đây thích thú cười một mình."

"Anh không hề lừa em, là em không hỏi sao anh nói được. Vã lại thấy em có ác cảm với anh quá nên... Vậy bây giờ em đã biết cả rồi, có thể cho vị hôn phu già này một cơ hội theo đuổi em không?"

Câu hỏi bất ngờ của Đình Dũng làm Phương Liên kinh ngạc đến tròn mắt. Vừa mới gặp đã muốn theo đuổi rồi sao? Như thế này có nhanh quá không? Nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh ấy tuy lớn hơn mình tận mười tuổi, nhưng vẻ ngoài quá đẹp trai lại còn trẻ trung. Miễn cưỡng thì cũng có thể tạm chấp nhận được nhỉ! Cô hằn giọng cố che giấu nụ cười trên môi nói.

"Tôi... tôi khó tính lắm đấy! Không dễ dãi đâu. Anh nên suy nghĩ lại trước khi đưa ra quyết định thì tốt hơn."

"Khó đến mức nào? Em có thể nói đại khái xem anh có thể chịu đựng được không?"

"Không nói, còn phải xem biểu hiện của anh thế nào đã."

"Vậy. nhờ Lạc tiểu thư giơ cao đánh khẽ rồi."

Nụ cười ngọt ngào nở trên môi cả hai người, niềm vui nhen nhóm từ những điều nhỏ nhặt nhất. Cũng không nhất thiết phải nói ra ngay, nhưng có lẽ từ giây phút này trong tim cả hai đã bắt đầu nhen nhóm một ngọn lửa, ngọn lửa tình yêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.