Thẩm Mỹ Dung ngồi đối diện Bảo Ngọc, ánh mắt nghiêm túc bà nhìn thẳng vào mắt Bảo Ngọc lên tiếng hỏi.
"Tiểu Ngọc còn nói thật cho dì biết, có phải con và đại thiếu gia đang có tình cảm với nhau không?"
"Câu hỏi của Thẩm Mỹ Dung cùng sắc mặt nghiêm túc của bà làm Bảo Ngọc có chút căng thẳng. Bàn tay cô đan chặt vào nhau, ánh mắt rụt rè trốn tránh cô nói.
"Sao ... dì lại hỏi vậy?"
"Con tưởng không nói thì dì không biết sao? Nhìn thái độ hai người dành cho nhau dì cũng đã đủ biết rồi. Bảo Ngọc con không nhìn thấy thân phận của chúng ta so với họ quá thấp kém sao? Làm sao con biết được cậu ấy đến với con là thật lòng hay vì rung động nhất thời chứ!'
"Con biết giữa con và anh ấy là hai người ở hai thế giới khác nhau, con cũng biết bản thân không nên mơ mộng gì với anh ấy. Nhưng tình yêu xuất phát từ trái tim, con không thể ngăn cản được bản thân ngừng yêu anh ấy. Dì, Từ Minh không giống như những thiếu gia ăn chơi khác đâu, anh ấy đối với con rất thật lòng. Con tin bản thân mình không nhìn nhầm anh ấy."
"Tiểu Ngọc sao con lại ngây thơ như vậy? Lời ngon tiếng ngọt đầu môi ai mà không nói được chứ! Nhưng vấn đề là khi có được rồi thì có bền lâu được không? Cứ cho là đại thiếu gia thật lòng với con, nhưng còn Phó lão gia thì sao? Con nghĩ ông ấy sẽ chấp nhận một người làm thấp kém trở thành con dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3738732/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.